Biết Phải Làm Sao
Anh biết lắm hồn
thu phảng phất
Gió thu buồn cô quạnh
làm sao
Lá thu xào xạc vẩn
vơ
Bồi hồi thổn thức
hết vào lại ra
Thư em viết âu sầu
tê tái
Vẫn than phiền bao
nỗi truân chiên
Còn anh thì cũng
chẳng hơn
Cố hương biền biệt
hoàng hôn xế tà...
Giá có được yêu
chiều ân ái
Để vơi đi bao nỗi
đắng cay
Tình thương mang lại
niềm vui
Trái tim ấm áp cho
đời em ơi!
Hãy dấn bước vui
tươi em nhé
Vượt lên trên bao
nỗi khó khăn
Xoá đi bực bội trở
trăn
Ngày dài tháng rộng
muà xuân én về
Bao kỷ niệm tràn
trề xúc cảm
Những đêm dài trằn
trọc thâu canh
Mặn mà như giọt biển
xanh
Ngọt ngào như tiếng
chim oanh trong vườn!
Anh phải biết làm
sao đây nhỉ
Để em tôi vui với
tháng ngày
Sẻ san cốc lệ đầy
vơi
Chắt chiu từng hạt
muối đời cho nhau!
11.1.2011 Lu Hà
Tình Vạn Dặm
chuyển thể thơ Mai
Hoài Thu: Thế Vẫn Còn Chưa Đủ
Tình vạn dặm theo
về phố cũ
Sài Gòn đang giấc
ngủ ban trưa
Âm thầm chìm dưới
cơn mưa
Bước chân vội vã
âu sầu nôn nao
Lòng nặng trĩu đường
xưa tơ liễu
Bỗng hiện về một
thuở xa xôi
Hững hờ tóc phủ
buông lơi
Áo em màu tím chơi
vơi não nề
Thế chiến quốc ê
chề lê bước
Bụi hồng bay chẳng
xước thịt da
Lòng người lữ
khách xót xa
Hồn nàng theo gió
phong ba nghẹn ngào
Chân cầu nhỏ lững
lờ chảy xiết
Lá thu rơi tha thiết
thủy triều
Liêu xiêu bóng đổ
tiêu điều
Mưa càng nặng hạt
tình yêu nhạt nhoà
Tôi trở lại căn
nhà xơ xác
Em bây giờ tóc bạc
hoa râm
Giật mình thảng thốt
hoá câm
Lòng tôi chết lặng
tái bầm thịt da
Môi lập cập bơ phờ
ảm đạm
Em nhìn tôi thăm
thẳm trời sao
Bao đêm mất ngủ
bóng mờ
Tình ta chưa đủ tiếng
gà sang canh...!
10.10.2011 Lu Hà
Hồn Ở Trong Tim
Bấy lâu tôi thả
tâm hồn
Vào trong lồng kín
ái ân cuả nàng
Trái tim nhuộm đỏ
máu hồng
Hồn tôi say đắm vấn
vương ngại ngùng
Bao đêm trằn trọc
nhớ thương
Ô hay, tôi đã phải
lòng nàng sao?
Đúng rồi, như giấc
chiêm bao
Tâm hồn nàng cũng
dạt dào như tôi
Trái tim rung động
bồi hồi
Hồn còn thổn thức
chân người xa xôi
Nàng là con gái
nhà trời
Còn tôi con cái
nhà người thường dân
Không gian cách trở
muôn vàn
Trăng sao vằng vặc
sông Ngân não nùng
Thuyền tình giưã
chốn mênh mông
Xa xăm dặm thẳm bốn
phương đất trời
Dương buồm tìm khắp
mọi nơi
Trái tim dấu kín
sáng soi tâm hồn
Nàng về thổn thức
nguồn cơn
Nàng đi tôi lại u
buồn không nguôi
Tôi còn ở cõi trần
ai
Làm thơ trả nợ cho
đời mà thôi
Hồn nàng ở mãi
trong tôi
Trái tim tôi vẫn bồi
hồi vì thơ!
5.1.2011 Lu Hà
Sóng Tình Cuồng Nộ
chuyển thể từ thơ
Mai Hoài Thu: Gần Em
Trải gió bụi tình
chia đôi ngả
Bỗng nhớ em lảo đảo
trăng mờ
Đêm nay lóng lánh
ngàn sao
Băng cầu vượt suối
chuyến đò trần gian
Hồn chẳng ngại mây
ngàn gió thảm
Qua biển sầu ảm đạm
khát khao
Quê hương đầm ấm
thuở nào
Thanh mai trúc mã
dạt dào bên tai
Từ hôm đến làng
Mai thăm hỏi
Cõi xa xôi hồn gọi
liêu trai
Dìu nhau về chốn
thiên thai
Bõ công khó nhọc mệt
nhoài em thương
Anh luống cuống
trái hồng sim mọng
Mùi hương hoa còn
đọng sương rơi
Ái ân nồng thắm
cây si
Lênh đênh bồng đảo
dưới trời yêu đương
Hồn khắc khoải
bâng khuâng chẳng nỡ
Những phút giây cổ
độ cung mê
Canh tàn chim thúc
giục về
Đường xa dặm thẳm
gồ ghề vực sâu
Anh quyết chí vẩn
vơ sương khói
Ở bên em ân ái cho
lâu
Bõ khi mòn mỏi nắng
mưa
Buông rèm sương muối
mái đầu còn xanh
Hơi thở gấp lênh
đênh trời biển
Suốt canh trường
vưà giận vừa thương
Dang tay ôm trái
tim hồng
Vai gày rung nhẹ mặn
nồng mênh mông
Đêm trở giấc cô
phòng huyền ảo
Thấy trong lòng
nghiêng ngả khát khao
Biển tình sóng vỗ
lao xao
Thuyền em căng gió
cập bờ hương tê
Sóng gợn đẹp đê mê
thần ảo
Thuyền tình em
chan chưá cuồng phong
Nghẹn ngào hàng lệ
mi cong
Chao ôi thuê thuả
nỗi lòng sầu đong
Trời sắp sáng hừng
đông thức dậy
Anh trở về thế giới
xa xôi
Miệng còn hơi rượu
nồng say
Em còn ở lại chôn
vùi cuộc say....
4.4.2010 Lu Hà
Cùng Mộng Bên Nhau
Cảm xúc từ bài thơ
" Đêm " cuả MHT
Từng đêm em vẫn thở
dài
Côn trùng rên rỉ u
hoài mãi Thu
Nghe tim tình tự
canh khuya
Hồn Thu lãng đãng
lạc vào cõi mơ
Bờ môi nóng bỏng
khát khao
Mênh mông sa mạc
mơ hồ trời mưa
Nư thèm hơi thở
thiết tha
Người ta yêu dấu
bây giờ xa xôi
Lững lờ kià áng
mây trôi
Nỗi đau vỡ vụn mà
ai nghẹn ngào
Trăng khuya khuất
nẻo xa mờ
Mịt mù viễn ảnh bến
bờ khổ đau
Bao đêm anh cũng nằm
mơ
Ôm em ngây ngất dạt
dào nụ hôn
Màn đêm quạnh quẽ
linh hồn
Nằm nghe lá rụng
mà buồn Thu ơi!
Mặn nồng êm ái
phút giây
Vòng tay hư ảo rã
rời canh thâu
Âm thầm thổn thức
gọi Thu
Không gian lạnh lẽo
bơ vơ não nề
Dặm trường muôn nẻo
sơn khê
Đêm nay em có nhớ
về cố hương?
Bao nhiêu kỷ niệm
thân thương
Bờ tre giếng nước
con đường cỏ lau
Sao ta lại chẳng
cùng nhau?
Chung chăn chung gối
mặn mà trong mơ....!
16.1.2011 Lu Hà
Muà Thu Năm Ấy
chuyển thể thơ Mai
Hoài Thu:Nhớ Muà Thu Hà Nội
Nhớ năm ấy chiều
thu phố cổ
Nắng hanh vàng dải
luạ tơ vương
Hồ Gươm phủ khói
hơi sương
Chuông chuà thổn
thức dáng hồng thiết tha
Ta dạo bước trên cầu
Thê Húc
Hương đầu muà cốm
giục tình thơ
Bồi hồi sóng gợn
nôn nao
Lục bình xanh ngắt
lẽ nào lià xa...?
Nếu mai mốt gió
thu biền biệt
Chẳng quay về tha
thiết Hồ Tây
Hững hờ hoa súng
còn say
Bài ca tình tự vơi
đầy ánh trăng...?
Kià góc phố sầu
thương rêu phủ
Bụi thời gian mờ ảo
chiêm bao
Dương cầm thánh
thót ngẩn ngơ
Hoa rầu cỏ uá vẩn
vơ sớm chiều...
Chiều nắng nhạt tiếng
gà xáo xác
Nưả trăng tà lạc
bước năm xưa
Lá rơi ngập lối
Thu qua
Xôn xao kỷ niệm sầu
đưa tháng ngày
Người còn nhớ trời
mây Hà Nội
Quê hương mình bao
nỗi truân chiên
Đi xa anh nhé chớ
quên
Cội nguồn sông nước
rồng tiên tự hào
Ôi lịch sử cố đô một
thuở
Nam quốc sơn hà đế
tự cư
Đống Đa chôn xác
quân thù
Tinh kỳ rợp bóng
chân cầu Chương Dương.
3.11.2011 Lu Hà
Nhớ Muà Thu Phố Cổ
chuyển thể thơ Mai
Hoài Thu:Nhớ Muà Thu Hà Nội
Thu về chạnh nhớ
niềm thương
Dạo chơi phố cổ tơ
vương nắng hồng
Hồ Gươm bảng lảng
hơi sương
Chuông chuà thúc
giục đoạn đường bên nhau
Lẽ nào biền biệt
cách xa
Chân cầu Thê Húc dạt
dào hồn thơ
Hồ Tây huyền ảo
như mơ
Lăn tăn gợi sóng hững
hờ hương bay
Bài ca quan họ vơi
đầy
Điệu hò mái đẩy đắm
say nhân tình
Ơ kià cổ mộc rêu
xanh
Dấu chân phượng vĩ
hoa cành tả tơi
Lặng nghe khúc nhạc
luân hồi
Dương cầm thánh
thót chơi vơi mặt hồ
Nam kha một giấc
chiêm bao
Ngậm ngùi kiến lưả
má đào tàn phai
Đêm khuya nhỏ lệ
canh dài
Thương người viễn
xứ trần ai dập vùi
Lang thang góc bể
chân trời
Phong ba bão táp lệ
rơi mấy hàng
Quê nhà mưa nắng
phũ phàng
Bao giờ gặp lại ngỡ
ngàng nhìn nhau
Trắn nhăn tư lự
mái đầu
Trăng thu ảo não Hằng
Nga thẹn thùng
Hàng khay hàng thiếc
hàng vàng
Ba mươi sáu phố dở
dang lỡ làng
Sông hồng cuộn cuộn
trào dâng
Nghe lòng thổn thức
tiếng vang đôi bờ.
3.11.2011 Lu Hà
Đêm Cầu Nguyện
chuyển thể thơ Mai
Hoài Thu: Đêm Tận Cùng Đau Khổ
Trời càng tối
sương rơi thảm thiết
Bóng người đi xa
khuất thật rồi
Ôm chăn vò võ lẻ
loi
Để con ở lại chơi
vơi nỗi niềm
Ôi Thiên Chuá, hay
con ngoại đạo?
Chẳng xót thương
đau khổ tận cùng
Vẫn tin số mệnh
phũ phàng
Trả vay nghiệp quả
não nùng thê lương
Trọn chung thủy
yêu thương tha thiết
Thuyền lênh đênh
biền biệt cách xa
Ruồng con bỏ giưã
Ngân Hà
Yêu người cam chịu
khổ đau lạc loài
Đời phiêu bạt xứ
người lạc lõng
Linh hồn con bảng
lảng ngu ngơ
Hai con trẻ dại
ngây thơ
Chúng cần có mẹ bơ
vơ gịọt sầu
Phép mầu nhiệm
tình yêu Thiên Chuá
Mong một ngày hai
đưá bên nhau
Quên đi bao nỗi
xót xa
Chuỗi ngày sầu tủi
đầu bù héo hon
Tình lận đận vàng
son ngọc đá
Bốn mươi năm héo
uá hương tàn
Yêu người mới dám
liều thân
Thương con vô tội
trần gian ngậm ngùi
Ai đâu biết đầu
môi chót lưỡi
Đã bao lần hẹn mãi
thế thôi
Từng đêm ảo não
mưa rơi
Sống trong tuyệt vọng
rã rời thân con
Hãy cứu vớt đời
con Thiên Chuá
Muà xuân về hoa lá
xanh tươi
Cho con lấy lại nụ
cười
Tim con rung động
bồi hồi như xưa.
10.11.2011 Lu Hà
Muà Thu Năm Ấy
chuyển thể thơ Mai
Hoài Thu:Nhớ Muà Thu Hà Nội
Nhớ năm ấy chiều
thu phố cổ
Nắng hanh vàng dải
luạ tơ vương
Hồ Gươm phủ khói
hơi sương
Chuông chuà thổn
thức dáng hồng thiết tha
Ta dạo bước trên cầu
Thê Húc
Hương đầu muà cốm
giục tình thơ
Bồi hồi sóng gợn
nôn nao
Lục bình xanh ngắt
lẽ nào lià xa...?
Nếu mai mốt gió
thu biền biệt
Chẳng quay về tha
thiết Hồ Tây
Hững hờ hoa súng
còn say
Bài ca tình tự vơi
đầy ánh trăng...?
Kià góc phố sầu
thương rêu phủ
Bụi thời gian mờ ảo
chiêm bao
Dương cầm thánh
thót ngẩn ngơ
Hoa rầu cỏ uá vẩn
vơ sớm chiều...
Chiều nắng nhạt tiếng
gà xáo xác
Nưả trăng tà lạc
bước năm xưa
Lá rơi ngập lối
Thu qua
Xôn xao kỷ niệm sầu
đưa tháng ngày
Người còn nhớ trời
mây Hà Nội
Quê hương mình bao
nỗi truân chiên
Đi xa anh nhé đứng
quên
Cội nguồn sông nước
rồng tiên tự hào
Ôi lịch sử cố đô một
thuở
Nam quốc sơn hà đế
tự cư
Đống Đa chôn xác
quân thù
Tinh kỳ rợp bóng
chân cầu Chương Dương.
3.11.2011 Lu Hà
Mồ Hôi Đầm Đià
cảm tác tức từ hai
bức ảnh đẹp
Huệ Thu mắt phượng
mày cong
Ngắm nhìn đệ cũng
vấn vương cõi lòng
Gọi rằng tỉ tỉ được
không?
Ngàn sau gặp lại
bên dòng sông tương
Thư cưu trống mái
vợ chồng
Ái ân tha thiết
dáng hồng hoàng hôn
Chiều tà ngây ngất
tâm hồn
Trăng ngàn vằng vặc
nỉ non nỗi niềm
Sờ tay lên ngực
trái tim
Trùng dương mộng
tưởng biết tìm nơi đâu?
Chị tôi đợi dưới
hàng cau
Chú em còn trẻ âu
sầu làm chi?
Thu vàng lá rụng
sáu mươi
Kiếp sau hẹn gặp ở
nơi gốc sồi
Lâng lâng ngấn lệ
bồi hồi
Giật mình tỉnh giấc
mồ hôi đầm đià
Hoài Thu chan chưá
thiết tha
Chọn ai đây nhỉ Lu
Hà vẩn vơ
Huynh huynh muội muội
thành thơ
Thướt tha yểu điệu
hồn mơ bến nào
Xe duyên nguyệt
lão chỉ tơ
Huệ Thu cũng muốn
hay là Hoài Thu?
Ngàn năm hội ngộ
chân cầu
Giai nhân tứ hải dạt
dào thuyền trôi
Hoài Thu tuổi mới
bốn mươi
Lá vàng lác đác xa
xôi ngàn trùng
Đêm nay nhập mộng
canh trường
May ra được gặp mặn
nồng tỉ tê
Chia tay dặm nẻo
sơn khê
Mênh mông biển cả
dầm dề gió mưa
Luân hồi sáu nẻo
ta bà
Trời cao lồng lộng
biết đâu mà ngờ.
10.11.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét