Mai Hoài Thu đã gửi vào
trang nhà của tôi một bài thơ tình. Chắc Mai Hoài Thu còn gửi một vài trang
khác. Nhưng riêng trang cuả tôi xin đón nhận và có lời cảm ơn chân thành cũng
như từ cảm xúc cuả tôi sau khi đọc thơ Thu mà cảm tác ra những bài thơ khác.
XIN MỘT LẦN YÊU !
Xin một lần được ôm em,
Và hôn em
ngất ngây trong vòng tay đắm
say,
Chi một lần thôi,
hôn lên vùng tóc rối,
Âu yếm vỗ về giấc mộng tàn
tro !
Đêm nay thèm
bờ môi mềm chín đỏ,
Thân ngọc ngà ướt đẫm môi
trơn,
Với tay níu chặt đồi thơm,
Thuyền yêu đổ bến xuôi dòng
suối mơ…
Men ngà chuếnh choáng hồn
thơ,
Hàng mi khép lại nghiêng bờ
trùng dương,
Ta muốn say,
ru hồn vào cõi mộng,
Thêm một lần yêu,
cháy rực môi điên...
Một lần nào,
cho môi nồng quấn quít,
Vòng tay đầy ấm lửa tình si,
Má em ửng đỏ xuân thì,
Bờ môi vừa cắn, nụ tình vừa
rơi…
Mượt mà trăng gió lả lơi,
Men tinh chất ngất, đất trời
ngả nghiêng,
Mây cuồng sóng vỗ bờ đêm,
Xin em một chút bình yên ngọt
ngào...
San Jose, 10/10/2012
Mai Hoài Thu
Đây là một bài thơ tự do rất
hiếm hoi vì theo tôi Thu luôn làm thơ có vần điệu quy củ hẳn hoi với một kỹ
năng kỹ xảo nghệ thuật cao. Nhưng lần này tự nhiên Thu viết rất giống Hữu Loan,
lối thơ hoàn toàn tự do như trong bài "Đồi Tím Hoa Sim" nổi tiếng mà
trong văn đàn thơ tình nhiều người ca ngợi. Tướng Trần Độ cuả cs cũng khen ngợi
là bài thơ tình cuả Hữu Loan hay độc đáo.... Nhưng Tố Hữu lại ghen tuông vì vợ
đã từng là người yêu cuả Hữu Loan và dùng thủ đoạn nhất tiễn song điêu, một
phát tên bắn ra diệt cả hai con chim và vin vào nội dung bài thơ mang màu sắc
tiểu tư sản mà đày đoạ Hữu Loan . Cũng vì vậy một bài thơ tầm tầm kém nghệ thuật
như vậy cũng trở nên nổi tiếng.
Nói như vậy tôi hoàn toàn
không chê bài thơ cuả Hữu Loan mà riêng về mặt tâm hồn trái tim thương cảm tôi
xin cúi đầu trước vong linh cuả ông là bài thơ ông làm, đọc mà ưá nước mắt ra.
Còn bài thơ tự do này cuả Mai Hoài Thu viết ra từ tâm hồn rất chan chưá tình đời, tình yêu nam nữ. Với lối hành văn chân thành chân tình ngôn ngữ mộc mạc dễ đi sâu vào lòng người, ai đọc cũng hiểu ngay. Thiết tưởng tôi cũng chẳng cần tốn phí thời gian phân tích ý nghiã nội dung bài thơ làm gì?
Còn bài thơ tự do này cuả Mai Hoài Thu viết ra từ tâm hồn rất chan chưá tình đời, tình yêu nam nữ. Với lối hành văn chân thành chân tình ngôn ngữ mộc mạc dễ đi sâu vào lòng người, ai đọc cũng hiểu ngay. Thiết tưởng tôi cũng chẳng cần tốn phí thời gian phân tích ý nghiã nội dung bài thơ làm gì?
Cảm xúc cuả tôi xin được bày
tỏ ra luôn thành hai bài cảm tác sau:
Nụ Hôn Đầu Đời!
Nụ hôn đẹp đầu đời con gái
Được ôm em ân ái trọn cơn
Ngất ngây vào buổi hoàng hôn
Đỉnh đồi mê đắm biển cồn
sóng dâng...
Em tha thiết lâng lâng tóc rối
Làn môi xinh đắm đuối màu
thơ
Ngọc ngà ẻo lả điệp hồ
Thuyền yêu dời bến biển mơ dạt
dào...
Nghe sóng động rì rào tâm tưởng
Hàng mi cong ước mộng trăng
lên
Làn da rạo rực cuồng điên
Nồng nàn hơi thở cơn men si
tình...
Vòng tay khoá cung đình
nghiêng ngả
Rung long sàng hoàng hậu là
em
Mượt mà trăng gió êm đềm
Du dương điệu nhạc màn đêm dịu
dàng...
Phòng loan phượng nhịp nhàng
dìu dặt
Toà thiên nhiên rõ thật là
em
Hiển bày chan chưá nỗi niềm
Từ lâu ấp ủ say mềm dáng
nga...
Sợi chỉ đỏ lão Bà đã buộc
Chày huyền sương thân thuộc
xiết bao
Xích thằng Nguyệt Lão se tơ
Dẫu lià ngó ý sen đào còn
vương...
cảm tác thơ Mai Hoài Thu:
Xin Một Lần yêu!
31.12.2012 Lu Hà
Đầm Đià Gió Ru
Xin nhau chỉ một nụ hôn
Nghe mà ảo não nguồn cơn bẽ bàng
Đò ngang duyên phận dở dang
Tình theo bọt nước hai hàng lệ trôi...
Sao đành chỉ một lần thôi
Hôn lên đôi má rối bời tóc em
Tương tư vương vấn nỗi niềm
Sầu dâng tràn ngập bên thềm biển sâu...
Sương rơi ướt đẫm mái đầu
Ngày mai đôi ngả nhịp cầu phân ly
Men say chuếnh choáng lạ kỳ
Bờ mi khép lại bốn bề lưả thiêu...
Rực lên toà ngọc yêu kiều
Ngày mai tàn lụi tiêu điều hoàng hôn
Lỡ làng cho một mảnh hồn
Bơ vơ xứ lạ sóng cồn bão giông...
Mượt mà trăng gió mênh mông
Làn môi nóng bỏng lưả hồng cuồng si
Xót xa tuổi ngọc xuân thì
Đêm nay lần cuối đầm đià gió ru...!
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Xin Một Lần
Yêu!
31.12.2012 Lu Hà
Thật ra trong Facebook này có Mai Hoài
Thu là gắn bó với tôi nhiều nhất về thơ. Chúng tôi quen nhau từ lâu có lẽ từ
năm 2007 hay 2008 ở các trang web khácThu nhỉ, rồi lại gặp nhau ở trang fb này.
Cứ đằng đẵng dai dẳng như vậy mà nguồn suối thơ không bao giờ cạn cả.
Thu không những chỉ là bạn thơ với tôi, mà Thu còn coi tôi như một người anh, một cố vấn mưu sĩ về đời. Mỗi khi mẹ con Thu gặp khó khăn trở ngại, hoạn nạn gì trong cuộc sống thì Thu lại viết thư hỏi ý kiến tôi. Tôi vì cảm ngộ cho cái tấm chân tình hồn thơ mà cũng có những ý kiến rất có giá trị để Thu tự cứu lấy đời mình.
Thu không những chỉ là bạn thơ với tôi, mà Thu còn coi tôi như một người anh, một cố vấn mưu sĩ về đời. Mỗi khi mẹ con Thu gặp khó khăn trở ngại, hoạn nạn gì trong cuộc sống thì Thu lại viết thư hỏi ý kiến tôi. Tôi vì cảm ngộ cho cái tấm chân tình hồn thơ mà cũng có những ý kiến rất có giá trị để Thu tự cứu lấy đời mình.
Cũng có một vài kẻ bất tài muốn đâm hông
chọc tức tôi vì ghen tuông ích kỷ bần tiện, họ cũng muốn ti toe ngô ngọng thơ
phú với Thu thì tôi mặc xác họ, không thèm để ý làm gì. Muốn viết lách kiểu gì,
tình ái kiểu gì là quyền tự do bày tỏ tình cảm của họ. Nếu là thơ hay tôi còn động viên khuyến khích nưã
kia. Nhưng khổ nỗi họ cứ công kích trực diện thẳng vào tôi theo kiểu của bọn côn đồ lưu manh mất dạy và tôi đã làm thơ mắng lại họ.
Trình độ của tôi không phải là
vài ba câu văn rẻ tiền, đá cá lăn dưa dưới chân cầu ông Lãnh như họ mà tôi làm
hẳn thơ nhạo báng đạp thẳng vào mặt lũ bất tài con cháu ông Hồ và con cháu bọn
cai thầu thơ Hữu, Viên, Diệu, Thông... Với loại thơ vô bổ, vô nghiã, xính dùng
từ ngữ gân gổ, đao to buá lớn theo kiểu cs mà lại dám vô cớ lăng mạ sỉ nhục tôi
vì cô Thu.
Cuối năm tôi làm tặng Thu hai bài cảm tác này và những tâm sự thật
lòng. Cũng may Thu là người phụ nữ có học vấn trí tuệ cao và hiểu lòng tôi mà
không vì bọn tiểu nhân để mình bị phân tâm nhiễu loạn mà xoá bỏ luôn cả trang
cuả mình trong Facebook như nhiều cô nàng khác thật là tội nghiệp vô cùng.
Đàn bà theo tôi đứng về mặt nhân chủng học
là giống cái. Đối với những con đực dù bất tài nhưng chúng dở trò ve vãn mặc dù
trong bụng các cô coi thường khinh bỉ tâm điạ lưu manh tráo trở đểu cáng cuả chúng nó... Thường thường những
con cái luôn tỏ ra ôn hoà nhu mì trước những con đực là vì lý do tâm lý nhân học
mà thôi.
Những con đực này vốn dĩ ngu xuẩn nó
không hiểu được tâm lý con cái luôn luôn hoà nhã với nó vì là bản năng đàn bà,
bản năng giống cái nên nó cứ lăn sả vào, tấn công luôn cả những con đực khác dù
cả cho lĩnh vực văn hoá tinh thần thơ phú. Thật là đáng buồn cho cái di hại, di
truyền cuả nền văn hoá vong bản nô lệ Mácxít mà ông Hồ đã cố công truyền bá vào Việt Nam, nhằm làm
cho thế hệ thanh thiếu niên, văn nghệ sĩ nên kém cỏi bất tài háo danh thiếu
nhân cách đi... Ngu để trị mà, đảng lưu manh thì phải mong có hàng triệu người
cũng u mê theo kiểu Chí Phèo thị Nở cả trong văn chương và nghệ thuật.
Nhổ ra liếm lại là bản chất cuả chúng.
Ngày xưa chính họ đả phá Hàn Mạc Tử, Hữu Loan thì sau 50 năm họ lại bốc những
những người này lên mây xanh. Cứ làm như hai vị này là thần thơ chuá tể cuả dân
tộc. Mặc dù họ Hàn tổng cộng chỉ có khoảng 80 bài thơ, còn Hữu Loan chỉ có một
bài thơ tự do đọc lên là có mùi vị tình
ái, nhưng mà theo tôi nghệ thuật còn quá kém. Nhưng nghệ thuật kém như vậy mà
thơ vẫn gọi là hay vì câu chữ hợp tai với tuyệt đại dân chúng bị ngu muội hoá
là vì lý do đó. Thực lòng đọc bài Đồi Tím Hoa Sim tôi cũng thấy mủi lỏng cay
cay khoé mắt cho nỗi lòng anh vệ quốc quân vì ngôn ngữ rất dân dã, dân gian mà
ta hay dùng ở nông thôn và bài thơ tuôn ra từ cõi lòng ông nên tôi cũng rất
trân trọng. Vì trân trọng ngưỡng mộ tâm hồn nghệ sĩ ngay thẳng cuả ông nên tôi
đã cảm tác lại theo thể song thất lục bát cho nó quy củ vần điệum dễ thuộc lòng
mà không xa rời tư tưởng chính cuả ông. Nhưng theo tôi gọi Hữu Loan là nhà thơ
có điều gì đó vẫn chưa ổn vì khả năng sáng tác kém và thiếu hẳn vốn cơ bản về
thủ pháp cũng như tài năng nghệ thuật. Nhưng dù sao bài thơ cũng để lại một ấn
tượng một dấu ấn trong lịch sử kinh hoàng đầy máu và nước mắt cuả dân tộc. Từ
bài thơ buộc ta phải suy ra xuất xứ, lần ra những đầu mối nguyên nhân cuả mối
quan hệ phức tạp Loan, Hữu, vợ Hữu và cả cô vợ chết đuối cuả Loan ... Cũng như
nguyên nhân Loan bỏ đảng và cuộc cải cách ruộng đất long trời lở đất...
Trong Facebook này,tôi vẫn nhớ và thương
một cô tên là Diêu Linh? Tôi hiểu vì sao, không thấy xuất hiện trên Facebook
này nưã? Buồn thật, Diêu Linh còn rất trẻ như con gái tôi, nhưng có người vô
tình bảo chúng tôi yêu nhau về thơ làm Diêu Linh xấu hổ và chạy biến mất
tăm....
Làm thơ mà khô khan thì chê, chan chưá
thì bảo chúng nó bọn thi sĩ già trẻ nó yêu nhau đấy? Nhưng tôi không trách câu nói vô tình này, có thể tự cảm
nhận ra vậy chứ chưa hẳn người này có tâm điạ ác ý?
Thật là lố bịch và buồn cười thật, là hồn
người thì đâu cần lấy tuổi tác thời gian ra để phân biệt và làm thước đo? Chết
đi lại đầu thai luân hồi trôi nổi như theo lời Phật Di Lạc kiếp sau cháu lấy bà
nội và làm thịt cha mình vì đầu thai vào kiếp con heo. Bây giờ thời điểm này
tôi vẫn còn béo tốt trẻ trung chán chứ đâu đến nỗi già khọm kia chứ? So với mấy
chàng nghiện thuốc phiện, ma túy thì bọn này mới đáng nên gọi là lão già khọm sắp
gần đất xa trời. Tôi nói vậy có đúng không các bạn?
Làm thơ nhiều lai láng tràn trề thì có
người bảo: Thơ mày nhiều quá mức như rác rưởi đăng tràn lấn mất phần thơ cuả bọn
tao, hãy cút đi thiếu gì chỗ cho mày đăng thơ tình mà mày cứ lăn xả vào
trang Mai Hoài Thu của chúng tao? Làm thơ chỉ cần một bài thôi cũng đáng lưu
danh bất hủ như anh chàng Vũ Hoàng Chương có câu nổi tiếng: " Đời vắng em
rồi say với ai ". Chính vì câu nói này buộc tôi phải tìm bài thơ gốc cuả
ông Chương thì ra là bài "Say Đi Em" và tôi đã cảm tác thành
bài" Cơn Say Ảo Vọng". Họ hay công kích hạ nhục tôi vô lý không những
ở trang Mai Hoài Thu mà còn lan sang cả trang của nàng nữ sĩ Thi Nguyên. Bọn này cứ thằng nào mở miệng ra
là bị tôi vả luôn vào miệng cho một bài thơ nhạo báng, hứng lên thì vài bài, lấy
luôn tư tưởng suy nghĩ cuả y làm cảm hứng sáng tác.
Có kẻ lồng lên như con chó dại, gửi
Email cho tôi gọi tôi là thằng óc chó làm thơ như chó... Y hy vọng tôi sẽ mắng
chửi y để thiên hạ lầm tưởng tôi tranh gái với y? Nhưng tôi phớt lờ y coi y như
liệt sĩ, tâm hồn tôi tĩnh lặng bình thản không lay động như mặt nước hồ trong
veo mới lạ, ngẫm nghĩ sâu sa tôi lại thấy mừng thầm cho mình... Người phụ nữ đó
thì lại nghĩ tôi là trang hảo hán cao thượng trượng phu không thèm chấp với bọn
tiểu nhân thật là đáng khen.... Cô ta lại khuyên tôi nên đoàn kết với y? Thật
ra tôi vì nể mặt, không lẽ tôi lại mắng cho: Em ngây ngô chả hiểu cái quái
gì hết, emkhông hiểu anh và cũng chả hiểu
tâm điạ cuả y. Em ù xoẹ cá mà một lưá đàn ông ai cũng giống ai...Chính y tôi cũng
có lần gọi y là hiền đệ kia mà, còn làm thơ khen y. Nhưng sau tôi phát hiện tâm
điạ nhỏ nhen cuả y và bản chất cuả một tên chệt, tên cam nên tôi đạp thẳng mặt.
Riêng bài thơ khen y tôi cũng cho vào chùm thơ lục bát của tôi, đối với tôi là rạch ròi khoản nào ra khoản ấy minh bạch
rõ ràng.Tôi cũng chẳng cao thượng quái gì mà tôi vốn dĩ sinh ra không phải là
thằng ngu dể tức tối sân hận để chui vào bẫy bọn hạ lưu mà thôi.
Chúc Mai Hoài Thu và các bạn đón giao
thưà vui vẻ hạnh phúc. Đôi lời tâm sự về thơ gọi là năm mới ôn chuyện cũ và
mong rằng sang năm mới hồn thơ ta còn mênh mông lai láng hơn nưã, và hy vọng ít
đi kẻ tiểu nhân hãm tài đâm hông chọc tức phá quấy nữa.
31.12.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét