Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 62



 



Bể Dâu Đoạn Trường
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Tan Theo Khói Mây

Chiều nhìn cánh nhạn bay xa
Nước mây mù mịt bao la chân trời
Cánh chim buồn bã lẻ loi
Bơ vơ dặm thẳm mặc đời buồn trôi...


Thoảng bay tiếng hát bồi hồi
Sương giăng vây kín lệ rơi đôi hàng
Đêm về lại ngóng gió trăng
Con tim thổn thức dở dang lỡ làng...

Xôn xao sóng vỗ triều dâng
Xa nhau biền biệt bẽ bàng môi khô
Mênh mông xa tít vô bờ
Mắt huyền thăm thẳm giấc mơ u hoài...

Dế giun đàn hạc canh dài
Quên nhau mà để trần ai tủi sầu
Nhưng sao lòng vẫn thương đau
Đam mê cuồng loạn mù loà mà thôi...

Mình em lặng ngắm biển khơi
Nôn nao giây phút một thời nồng say
Dấu yêu còn đọng vơi đầy
Mà sao phải chịu đắng cay thiệt thòi...

Quên đi hãy cố quên đi
Dù cho nước mắt bờ mi nhạt nhoà
Héo hon cỏ uá dãi dầu
Tình tan theo mây gió bể dâu đoạn trường...

25.1.2012 Lu Hà



Tình Trôi Sông Hồ
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Đêm Nguyệt Cầm

Ta lê lết trườn trên sa mạc
Tấm tân tàn xao xác than ôi!
Mênh mông không dấu chân người
Em tôi bé bỏng xa xôi mịt mù...

Đêm trăng gọi muà thu trở lại
Vì yêu em hoang dại tuổi xuân
Suốt đời manh áo che thân
Xót xa trần tục trăm ngàn khổ đau...

Rồi gục ngã bên bờ tăm tối
Chẳng cùng ai trăn trối đôi lời
Một thời lây lất tả tơi
Buồn vui thì đã về nơi cát lầm...

Thân mục nát âm thầm giun dế
Điệu ca luân rên rỉ hư danh
Sinh thời bao quản hôi thanh
Thất tình bi lụy đầu xanh uá tàn

Gì đáng quý tri âm chẳng có
Có còn ai nào đó xót xa
Ăn năn hối tiếc tiễn đưa
Vi vu gió thổi cỏ rầu héo hon?

Trở về biển nỉ non réo rắt
Đêm nguyệt cầm thảm thiết người ơi!
Khói cay giọt nến tuôn rơi
Mưa thu lả tả tình trôi sông hồ...

14.1.2012 Lu Hà



Mới Là Tiên Nhân
tặng Mai Hoài Thu

Hoài Thu miệng trắng đầy răng
Cho anh vài chiếc nhẹ nhàng nhai cơm
Hàm trong lợi đã thòm lom
Thiếu đi hụt hẫng lồm ngồm hạt ngô

Nụ cười bao giấc huyền mơ
Bướm ong xào xạc ngẩn ngơ vì tình
Tóc mây loã xoã cô mình
Áo đen mềm mại dập dềnh vòng tay

Trầm luân khổ tận vơi đầy
Lúng la lúng liếng đắm say ngọt ngào
Biển Đông Bột Hải dạt dào
Hôm nay lại thấy má đào trào dâng

Trong mơ sự thể rõ ràng
So cùng bức ảnh lâng lâng má hồng
Thấy em khoẻ mạnh là mừng
Ba mươi sáu cái tưng bừng hoa xuân

Anh đây to béo nặng cân
Chỉ buồn răng gãy kém phần tráng niên
Lắm khi nghĩ cũng lo phiền
Răng đừng mất nưã hết nghiền gà quay

Ngọt bùi chua chát đắng cay
Thu còn đủ sức tháng ngày cá cua
Bách niên giai lão như rùa
Tiên đan ai luyện cho thưà công phu

Hãy nên học tập Hoài Thu
Hàm răng mái tóc mới là chân nhân.

14.1.2012 Lu Hà



Lá Thư Tuyệt Vọng
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Bài Thơ Tình Dang Dở

Nơi viễn xứ thơ tình em viết
Chiều vào xuân thắm thiết hồn xưa
Gió đông lạnh lẽo u sầu
Ngỡ ngàng tơ tưởng chân cầu lá bay...

Đêm trở giấc vơi đầy non nỉ
Thời gian trôi tê tái làm sao
Lẻ loi ôm gối mộng chờ
Bướm say mật ngọt nhụy đào lâng lâng...

Chợt tỉnh giấc bàng hoàng ngơ ngác
Giọt mưa rơi tan nát lòng em
Chập chờn hư ảo nỗi niềm
Toàn thân run rẩy màn đêm u buồn

Thơ em viết trong cơn tuyệt vọng
Đời tha hương biển động sóng cồn
Lang thang giọt lệ trào tuôn
Nhìn conh chim nhạn mỏi mòn bay xa...

Hồn cố quận chân cầu bến đợi
Chuyến đò xưa chấp chới sang ngang
Tình ta duyên đã lỡ làng
Đá vàng một thuở dở dang u hoài

Anh có biết thơ này dang dở
Khắc trong tim đày đoạ lòng em
Xung quanh vắng vẻ êm đềm
Côn trùng rên rỉ màn đêm mịt mù...

16.1.2012 Lu Hà



Bức Thư Xuân Dang Dở
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Bài Thơ Tình Dang Dở

Hôm nay em viết bài thơ
Mây vần trăng khuyết ai ngờ được đâu
Ở nơi viễn xứ giưã muà
Gió đông lạnh buốt cỏ rầu héo hon...

Xuân về nức nở thêm buồn
Quờ tay gối mộng nguồn cơn tủi sầu
Trong mơ anh hẹn bên cầu
Hương say mật ngọt đẫm câu chân tình...

Bàng hoàng chợt tỉnh thương mình
Vỡ tan từng mảnh ảo hình hư vô
Toàn thân run rẩy mơ hồ
Màn đêm mực nhuộm mịt mờ sương rơi...

Hồn đau cách biệt xa xôi
Quê người ảm đạm tả tơi độc hành
Mỏi mòn đôi mắt nhớ anh
Chân không đứng vững trời xanh u hoài...

Em bơi ngược lại dòng đời
Chân mây góc biển lạc nơi cuối trời
Lẽ nào anh lại buông xuôi
Để em ngụp lặn chơi vơi vì tình

Bài thơ em viết cho anh
Nưả đời vương vấn đầu xanh uá tàn
Xôn xao thiên hạ mừng xuân
Mà sao em vẫn thở than canh dài....?

16.1.2012  Lu Hà



Đoá Xuân Lòng
cảm tác theo tâm ý nàng Trúc Mai Linh

Da diết lắm xuân đầy lưu luyến
Kià vườn hoa ong bướm nắng hồng
Biển dâng dào dạt sóng lòng
Bao nhiêu biến động tơ vương nỗi niềm...

Cơn sóng hận ưu phiền nhân thế
Trách cao xanh tê tái mãi hoài
Xuân về gợi nhớ bồi hồi
Hàng hiên lã chã tả tơi nỗi sầu...

Mưa lất phất chân cầu vương vấn
Nhớ thương thầm lấn bấn lòng em
Lả lơi một nụ êm đềm
Khứ lai còn đọng bên thềm trăng soi...

Hạt ươm đó từ bi gieo giống
Đừng phụ ta cay đắng một đời
Nhân tình bạc bẽo như vôi
Chông gai khổ tận luyện tôi nên người...

Vượt tất cả biển khơi sóng cả
Gặt quả lành Phật độ chúng sinh
Mừng xuân tươi rói màu xanh
Trao nhau ước nguyện chân thành mai sau...

Ý nhạc hoạ trong thư em tặng
Đã bao lần xao động trái tim
Nỗi niềm buộc chỉ chân chim
Trùng dương cánh nhạn mong tìm đến anh...

Vầng trán rộng tâm tình tha thiết
Rất đáng yêu mộ Phật nưã kia
Kiếp sau em có đầu thai
Hay về Tây Trúc đường dài xa xôi...?

Em chẳng biết tùy thôi duyên phận
Bởi nghiã tình giao hoán châu trần
Lai sinh tái ngộ vô vàn
Trùng trùng điệp điệp biết lần bến nao...?

Nhưng ta vẫn gặp nhau trong mộng
Sơi tâm linh tơ vướng bên nhau
Hão huyền hư ảo bơ vơ
Không không sắc sắc khác nào vẫn không?

Tình không thật bến sông nhỏ lệ
Chuyện đầu môi chót lưỡi mịt mù
Bận tâm cho vướng khổ đau
Thương cho hồn dại giang đầu tương tư...

Tâm lắng đọng như tờ giấy trắng
Không bụi trần xao động ảo danh
Mái đầu con gái xanh xanh
Đầu xuân đôi nét cho anh tỏ tường...

18.1,2012 Lu Hà



Con Tép Nhảy

Mồm mép muội như con tép nhảy
Đến huynh đây cũng cáy một hòn
Văn chương rất mực tinh khôn
Muôn vàn ý tứ nguồn cơn giãi bày...

Muội giận dỗi bởi lời nói tếu
Cùng Hoài Thu kiệt nữ ở đời
Toạ sơn quan hổ đấu coi
Huynh đuà có thế tức thời thở than

Hội thi phú văn nhân hội tụ
Khắp năm châu quần thảo anh hào
Nữ nhi dự yến bàn đào
Lưu Trương Quan mỗ thuở xưa kém gì?

Muội không thích lả lơi trăng gió
Buông màn thơ trướng phủ vật vờ
Ái ân hờ hững trong mơ
Mua vui thiên hạ dạt dào trống canh

Điều tế nhị mắt xanh biêng biếc
Lưạ vần thơ nuốc tiếc thì đừng
Mặc người nước lã dửng dưng
Đã là huynh muội thì đừng xa nhau

Muội la lối lòng đau một chút
Huynh giận gì thắm thiết mà thôi
Cãi nhau chọc tức mà cười
Hữu duyên tương ngộ ở nơi cuối trời

Huynh biết tính muội rồi đâu lạ
Đời vô tư thơ phú làm vui
Sân si ham hố chôn vùi
Thênh thang cánh hạc vơi đầy nỉ non.

18.1.2012 Lu Hà


Bến Sầu Tình Vương
cảm tác thơ Trúc Mai Linh: Ngọn Lưả Và Cây Nến

Chuyện em kể xót xa đau đớn
Biết làm sao lận đận cho đời
Lữ hành lê bước xa xôi
Bạn cùng sông nước biển khơi trập trùng...

Ôm thuyền lạnh tư lương ão não
Trái tim rơi suồng sã gió vờn
Lênh đênh bốn biển chập chờn
Nguyện cầu se sắt bồn chồn hắt hiu

Sương đêm xuống thiu thiu gió thoảng
Gợi tình trăng bảng lảng năm canh
Hằng Nga thổn thức tâm tình
Thắp lên ngọn nến phận mình lẻ loi...

Ôi! Bi lụy trời ơi! Nhân thế
Ngọn lưả hồng tê tái thê lương
Lòng em sầu muộn yêu thương
Làm sao kể hết chiều vương bến sầu...

Tình chỉ đẹp tương tư còn đó
Mối tơ tằm Nguyệt Lão dở dang
Châu Trần lỡ chuyến đò ngang
Lưả chài cô quạnh lạnh lùng canh thâu...

Ngọn nến lạnh đêm mưa rả ríc
Nghe sóng lòng rạo rực du dương
Thương con đom đóm ăn sương
Lắt lay đốm lưả mà lòng em đau...

Anh yêu dấu biển xa thăm thẳm
Có nghe chăng ảm đạm đêm nay
Ngậm ngùi giọt lệ đắng cay
Nhớ anh da diết đoạ đầy hồn em...

Lệ tuôn chảy nỗi niềm thổn thức
Hồn thơ bay reó rắc bên tai
Phong trần khổ tận cam lai
Nổi buồn vương vấn canh dài thở than...!

21.1.2012 Lu Hà




Chúc Xuân Nhâm Thìn
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Khai Bút Mừng Xuân

Nàng xuân ẻo lả hồn thu
Ngẩn ngơ lá rụng bơ vơ má hồng
Xuân về rạo rực tình thương
Hai con trai gái hanh thông cội nguồn...

Bạn bè thi phú tâm hồn
Dạt dào biển cả trào tuôn nồng nàn
Nhâm thìn mời chén trà xuân
Năm châu bốn bể tâm an Lạc Hồng

Giao thưà hồn lạc vấn vương
Nhớ chàng cát sĩ bên dòng sông Hương
Gặp nhau tay bắt mặt mừng
Hàn huyên kể chuyện bão bùng biển khơi...

Lòng Thu tan nát hoa rơi
Theo dòng nước chảy nổi trôi luân hồi
Kiếp sau mong gặp lại người
Tào khang sớm tối đất trời nổi mưa...

Xuân về thổn thức quê nhà
Đồng bào lam lũ nhạt nhoà lệ rơi
Tự do dân chủ rã rời
Cường hào ác bá khắp nơi tung hoành

Ác ôn đập phá tan tành
Dân làng Tiên Lãng bất bình sục sôi
Chị Vươn các cháu chơi vơi
Ngổn ngang gạch ngói tả tơi hãi hùng...

Chắp tay chư Phật bốn phương
Tổ tiên phúc đức non sông độ trì
Mong sao dân tộc giống nòi
Cùng nhau đứng dậy diệt loài việt gian

Mọi người đều có cơm ăn
Mác Lê tà giáo dã man tẩy trừ
Không còn chi bộ bí thư
Dở ngô dở ngọng bịp lưà muôn dân.

24.1.2012 Lu Hà




U Hoài Mãi Sao
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Tan Theo Mây Khói

Chiều nhìn cánh chim bay dặm thẳm
Nước mây chìm ảm đạm trời xa
Mênh mông biển cả bao la
Mặc ta đơn độc biết bao hao gày...

Nghe tiếng gió vơi đầy tủi hận
Sương giăng mờ phủ kín ngàn dâu
Con tim thổn thức quặn đau
Lòng còn khao khát mong nhau mãi hoài...

Muà lá rụng lẻ loi cô quạnh
Nỗi bơ vơ mặn đắng môi khô
Xa nhau những trái mận đào
Vườn xưa ong bướm nghẹn ngào người ơi!

Ta cứ tưởng chia ly là hết
Dòng tương tư thảm thiết không thôi
Cuồng say những phút than ôi!
Theo dòng nghiệt ngã ở nơi cuối trời...

Một mình ngắm xa xôi vọng tưởng
Mây trắng thành trái đắng tim côi
Dấu yêu tình muộn chơi vơi...
Bẽ bàng năm tháng tả tơi thế trần...

Hãy quên nín đừng buồn chi nưã
Mà cớ sao lã chã vành mi
Tình là một thứ chi chi
Để ta buồn khổ u hoài mãi sao....?

26.1.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét