Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014

Chùm Thơ Tình Dài 58



 



Nguyệt Lão Lỡ Dây Mực
tặng Nguyệt Nhi

Hồn anh vương vấn trăng thơ
Sợi tơ óng ả mờ mờ trong mơ
Thấy Nhi lả lướt trên bờ
Sương rơi Đà Lạt sóng hồ long lanh


Hương bay dìu dịu trong lành
Tóc mây loã xoã xanh xanh mái đầu
Sông Thao bến nước quê nhà
Cánh cò bay lả mặn mà Nhi ơi!

Thuyền tình theo gió ra khơi
Lạc nơi bồng đảo chơi vơi biển hồ
Bóng cô thiếu nữ má đào
Áo hồng tha thướt dạt dào bướm hoa

Hỉ nhi khổng tước xôn xao
Kià chàng cát sĩ Lu Hà tới thăm
Bởi vương sợi chỉ tơ tằm
Thiên đình Nguyệt Lão lỡ nhầm mực dây

Dương trần bao nỗi đắng cay
Từng đêm mộng tưởng đoạ đầy tương tư
Gặp nhau ở bến giang đầu
Đôi chim trống mái âu sầu thư cưu

Quan quan thiên hạ chi châu
Sáng ra rầu rĩ chăn nhàu gối xô
Hoa tiên nét bút thành thơ
Hồng điều một mảnh anh đào nở hoa...

Nhìn ra cưả sổ nhạt nhoà
Cánh đồng tuyết trắng nghẹn ngào Nhi ơi...!

20.12.2011 Lu Hà




Thương Quá Đi Thôi
sau khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Đêm Tàn

Đọc thơ thương quá đi thôi
Nén sao xúc động ngậm ngùi lệ tuôn
Thuận tay phảy nét mực son
Đôi hàng lục bát nỉ non tơ lòng

Thu về lá rụng theo dòng
Gian truân trắc trở má hồng phôi phai
Trường Giang suốt cả canh dài
Sóng tình cuộn Chương Đài dở dang

Nhớ  mong cành liễu lỡ làng
Hồng nhan bạc mệnh phải chăng ý trời?
Trả vay nặng nghiệp với đời
Phù du bao kiếp nổi trôi luân hồi

Trập trùng bão táp biển khơi
Thuyền em sóng đánh tả tơi mái chèo
Một mình em vẫn cố leo
Bờ mơ bến giác  trôi vèo đi đâu?

Xót xa ôi, trái tinh cầu
Tìm đâu bến đậu cho bầu nhiệt tâm
Đèo bồng vương vấn tình thâm
Đa mang trách nhiệm âm thầm khổ đau

Phần son cam chịu cơ cầu
Tháng năm buồn bã mái đầu muối tiêu?
Hoàng hôn trải xuống tiêu điều
Cỏ hoa héo uá sớm chiều quạnh hiu...

Chú Thích: Chương Đài và cành Liễu là dưạ vào điển tích nàng họ Liễu ở Chương Đài
bên thành Trường An cuả Tàu.

24.12.2011 Lu Hà




Gối Nhầu Chăn Xô
tặng nữ sĩ Đoàn Trúc Mai

Lời tan trong tiếng suối reo
Bướm ong dìu dặt chân đèo ngẩn ngơ
Long lanh sương đọng cánh đào
Thanh mai trúc mã dạt dào xa xôi

Bâng khuâng thơ thẩn bồi hồi
Cây cầu mảnh khảnh tiếng cười trong veo
Lần theo lối sỏi vòng vèo
Lá thu xào xạc leo trèo sườn non

Uớm lời bày tỏ nguồn cơn
Thưa rằng: con gái họ Đoàn làng bên
Làn da sen ngó búp tiên
Lưỡng quyền lừng lững thiên nhiên một toà

Trúc Mai tên gọi trong nhà
Đôi gò bồng đảo hương trà lâng lâng
Sóng tình ánh mắt trào dâng
Xem ra ăn ý trâm vàng gửi trao

Thương chàng cát sĩ nghẹn ngào
Khuyên vàng xin tặng khăn đào một vuông
Loan chầu phượng hỉ mây hồng
Nét thêu tinh xảo vẽ dòng suối mơ

Chập chờn khi tỏ lúc mờ
Chia tay bịn rịn hẹn chờ ngày sau
Sáng ra tỉnh mộng rầu rầu
Mùi hương thoang thoảng gối nhầu chăn xô...

22.12.2011 Lu 




Bức Tranh Não Nùng
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Tiếng Lòng

Mấy ai đến thăm mồ chiều tối
Lòng quặn đau tê tái cỏ dầy
Xanh xao lên tấm bia gầy
Sương sa từng giọt tràn đầy thiết tha...

Đời dâu bể làm sao kể xiết
Tôi lang thang thảm thiết xứ người
Làm dâu dở mếu dở cười
Không đi bước nưã ai người nuôi con?

Con thương mẹ mỏi mòn thức giấc
Mẹ thương con từng bước đa mang
Đêm đêm nhỏ lệ đôi hàng
Đốt thêm nén nưã kẻo nhang lụi tàn...

Thôi đành vậy lê thân xứ lạ
Nưả phần hồn đày đoạ  thê lương
Thương chồng tôi phải chịu tang
Như con chim sáo dở dang lỡ làng

Đời viễn xứ vấn vương bi thảm
Chén rượu nồng ảm đạm men say
Người ta uống chén vơi đầy
Còn tôi uống chén đắng cay nhạt mùi....

Vòng tục lụy sầu bi ai biết
Tình là chi sống chết vì tình
Ngày tàn tháng tận thất kinh
Đèo thêm chữ nghiã cực hình chua cay....

Chồng tôi ngủ giấc say muôn thuở
Vầng trăng lên cổ độ sáng soi
Mình em thức giấc anh ơi!
Sao anh không dậy mà ngồi nhìn em?

Trời mưa tối nhá nhem bụi bặm
Mẹ con em lê tấm thân trần
Còn người còn cả thế gian
Còn con em phải ở gần với con...

Con bé nhỏ tủi hờn thơ dại
Giọt sầu bi tê tái đến trường
Nỡ đâu em lại trên đường
Bát cơm manh áo tự còng đôi chân....

Tình lận đận giận hờn sầu tủi
Giàn vở tuồng thế thái nhân gian
Kêu sương tiếng quạ canh tàn
Giật mình tức giấc ưá tràn bờ mi

Xứ sở lạ bốn bề sóng vỗ
Hồn tôi như lạc giưã đảo hoang
Chân trời góc bể bàng hoàng
Đỏ au đôi mắt phũ phàng vầng dương

Đêm hiu hắt trong tầng mây ảo
Mặc hồn tôi lạc giưã tiêu điều
Rừng sim tím ngắt cô liêu
Khẳng khiu cành lá xế chiều rồi chăng...?

Sầu trăm mối ngổn ngang cơn sóng
Chiếc thuyền nan chở nặng tơ lòng
Hắt hiu leo lắt trong phòng
Ngọn đèn cô quạnh xót thương cho tình

Ôm sầu hận phận mình manh chiếu
Thuyền lênh đênh sóng vỗ  biển khơi
Bát cơm manh áo tả tơi
Như cơn khát bạc hết thời đỏ đen...

Tìm lối cũ đường mòn sỏi đá
Dấu chân quen lã chã đớn đau
Bới tìm kỷ niệm xa xưa
Sương khuya nhỏ giọt mái đầu lo âu...

Người thiếu phụ u sầu ám ảnh
Tiếng đàn bầu ai gảy trong đêm
Não nùng ảm đạm êm đềm
Chân giày chân đất nỗi niềm sầu tư...

Trăng leo núi bơ phờ mệt nhọc
Tôi giật mình trở giấc sang canh
Gió luà lay động bức mành
Vành tang nấm mộ bức tranh não nùng...!!!

22.12.2011 Lu Hà




Hương Sắc Hư Không
chuyển thể thơ Trúc Mai Linh: Tình Yêu Vô Hình

Tuổi xuân mộng bướm vờn hoa lá
Gió ngất ngây bả lả trăng mơ
Nàng xuân cánh én men thơ
Niềm vui phơi phới dạt dào người ơi!

Tình ươm bóng bồi hồi e ấp
Tâm lắng trong dáng dấp ngẩn ngơ
Tôi thương cành lá xác xơ
Không ai chăm sóc bơ vơ khô cằn...

Yêu điệu lý muôn vàn tình tứ
Lối quê nhà vọng cổ thiết tha
Vẳng nghe tứ tuyệt kiêu sa
Đường thi hoạ vận tiêu dao đối sầu

Đồng cỏ uá bạc màu tê tái
Nắng mưa hoài nhoi nhói khổ đau
Đại gia thưà mưá sang giàu
Dân nghèo thiếu thốn mịt mù đơn côi

Nâng chén đắng chia bôi ly hận
Khúc luân ca khổ tận cam lai
Dập vùi bốn bể trần ai
Tro tàn xương cốt canh dài thở than

Mở cổng ngõ thế nhân định sẵn
Rào giậu kia che chắn đàn gà
Tìm đường vạch lối thoát ra
Cớ sao quanh quẩn sa đà cung mê...?

Mượn ý nhạc tỉ tê ân ái
Kiếp con tằm nhả sợi giăng tơ
Hồn thơ loạng choạng ngây ngô
Chẳng màng toan tính mưu mô cho đời

Dòng thác cuốn nổi trôi thế sự
Vì bát cơm manh áo dập vùi
Thi nhân ưá lệ sụt sùi
Nghêu ngao giọng hát ngậm ngùi mãi sao...?

Tìm nốt nhạc lạc vào bến mộng
Ánh hào quang đánh động tâm can
Mây vàng phổ độ trần gian
Chúng sinh giải thoát bình an sang bờ...

Chuông thanh tịnh Phật Đà dẫn lối
Nghe sóng lòng bể dội ca luân
Giai không tứ đại chưá chan
Tình thù ân oán lệ tràn bờ mi...

22.12.2011 Lu Hà




Cầu Chuá Che Chở Cho Em
tặng Nguyệt Nhi đêm Đức Chuá giáng sinh

Đêm sao sáng thiên thần thức dậy
Ngọn lưả thiêng thiêu cháy lòng em
Giáo đường ngọn nến êm đềm
Chắp tay cầu nguyện nỗi niềm chưá chan...

Chuông Thiên Mụ bần thần gióng giả
Cả Hàm Long nỗi nhớ buồn xa
Thái Hà hồi hộp thiết tha
Ở nơi viễn xứ bồi hồi Nhi ơi!

Gió lất phất sương rơi lã chã
Hàng cây thông băng giá run run
Châu Âu có bảy chú lùn
Thương nàng Bạch Tuyết cô đơn giưã rừng...

Chỗ anh ở rừng thông ngơ ngác
Tiếng dương cầm dạo khúc phúc âm
Mừng vui Thiên Chuá giáng lâm
Thương em gái nhỏ Việt Nam xứ người...

Anh nhớ lắm một thời còn nhỏ
Dòng sông quê bên lở bên bồi
Bên kia nương bãi nhà Nhi
Oa oa tiếng khóc chào đời là ai?

Ôi Thiên Chuá trần ai khổ tận
Người cha nuôi lận đận sớm chiều
Máng lưà cỏ dại tiêu điều
Xót xa ưá lệ còn nhiều thê lương...

Từ đau khổ tình thương cứu chuộc
Cả nhân loài với đức Chuá Cha
Ôm cây thập giá máu nhoà
Nhi ơi, có biết mà sầu cùng anh...?

Anh cầu Chuá cao xanh lồng lộng
Sáng danh ngài biển rộng bao la
Tấm lòng nhân ái hiền hoà
Chở che em gái tên là Nguyệt Nhi!

24.12.2011 Lu Hà




Ai Thèm Nói Chuyện
chia sẻ cùng nàng Nguyệt Nhi

Ai thèm nói chuyện mà bàn
Như con chó dại cắn càn mà thôi
Ông ông tớ tớ với ai?
Chí Phèo thị Nở lạc loài lưu manh

Ở đây toàn những cao minh
Bỗng dưng lạc lõng ruồi xanh bấu vào...
Học đòi tính khí thằng Lành
Lan Viên Xuân Diệu thối rinh cưả mình

Vo ve loạn cả trời xanh
Cổ kim hận sự bướm tình trăng hoa
Thương Hàn Mạc Tử ngày xưa
Cả đời chưa thoả mây mưa gió trời...

Hận mình xác thịt tả tơi
Ân ân ái ái tuôn lời nỉ non
Từng đêm thổn thức nguồn cơn
Rì rào sóng vỗ tủi hờn năm canh

Trăng lơi động bức mành mành
Chõng tre kẽo kẹt ưá tình trăng sao...
Đây thôn Vĩ Giạ nôn nao
Hoàng hoa đâu biết bến bờ khổ đau

Mới hơn hai chín tuổi đầu
Môi kề má cận mà chưa một lần
Mừng thay trí tưởng siêu nhiên
Tình thơ tao ngộ triền miên u sầu

Nguyệt Nhi thức động Lu Hà
Như Hàn Mạc Tử Hoàng Hoa thuở nào...
Thương em bến nước sông hồ
Bài thơ than thở bến bờ tương tư...

Mặc cho ruồi nhặng vu vơ
Tình mình mình cứ dạt dào Nhi ơi!

20.12.2011 Lu Hà




Đời Này Còn Khối Đưá Ngu

Đời này còn khối đưá ngu
Nguyệt Nhi em hỡi phớt lờ ăng Lê
Vững tin tri thức tràn trề
Bận tâm cho khổ dầm dề gió mưa

Dở ngô dở ngọng cù cưa
Ngắc nga ngắc ngứ san sưa gầm gừ
Chí Phèo Thị Nở còn nhiều
Uớc mơ văn sĩ tiêu điều hoàng hôn

Chai lỳ đần độn muốn khôn
Đi không được chụm lon ton cưả đền
Sân Trình cưả Khổng bon chen
U mê bã đậu đòi chèn lên trên

Nguyệt Nhi là một nàng tiên
Tâm hồn vời vợi hồn nhiên má hồng
Thiên Nga quen chốn thiên bồng
Chấp chi hạ giới thằng khùng nổi điên

Hâm hâm như Chế Lan Viên
Thêm chàng Xuân Diệu huyên thuyên ái tình....
Em là thiên phú bẩm sinh
Mênh mông trí tưởng thắm cành phù dung

Mấy lời để tặng cho nàng
Đàn hay có chỗ chẳng màng tai trâu
Mặc cho những đưá ngu lâu
Viết gì mặc xác phớt lờ đi Nhi

Sao em không xoá béng đi?
Bận tâm gì chuyện thị phi ở đời
Một bầy què quặp đười uơi
Tanh tao ruồi nhặng thối hôi bực mình.

19.12.2011 Lu Hà






Làm Sao Hiểu Được
tặng Minh Quyên Nguyên

Ôi mừng quá Quyên Nguyên em gái
Giữ chân anh ở lại trang này
Lại cùng chia sẻ đắm say
Niềm vui Thiên Chuá đắng cay giáng trần

Để cứu chuộc tình dân thương ái
Ánh đèn xanh le lói trong tim
Cố công trên mạng đi tìm
Nôn nao chẳng thấy nỗi niềm Quyên Nguyên?

Tình thơ động hồn nhiên chan chưá
Mà sao em chẳng để tấm hình
Merry lồng lộng trời xanh
Hồn anh xao xuyến câu kinh thánh thần

Anh biết lắm Quyên Nguyên xinh lắm
Cũng thân tình đằm thắm như Nhi
Điệu hò mái đầy tình quê
Mắt huyền  lóng lánh mải mê xuôi dòng...

Cột buồm dựng phăng phăng ăn gió
Cùng hai nàng tiên nữ Nguyên - Nhi
Bồ đào mĩ tỉu tràn trề
Tiếng đàn dìu dặt dầm dề mưa rơi!

Nguyên- Nhi ơi! Đông về lạnh lắm
Có người anh ở tận cuối trời
Làm thơ để tặng cho đời
Đêm nay Thiên Chuá ba ngôi mỉm cười

Người nhân thế mấy ai hiểu được
Hồn thơ hoang lạc bước mê man
Thuyền quyên yểu điệu mỹ nhân
Để chàng chát sĩ bần thần ngận ngơ....

24.12.2011 Lu Hà




Dì Ơi!
tặng Hồng Phương

Dì ơi! Cháu nhớ vô cùng
Ở nhà Hà Nội tưng bừng khắp nơi
Lúc này dì ở xa xôi
Châu Âu xứ lạnh tuyết rơi ngập đường

Giáng sinh Thiên Chuá yêu thương
Lung linh ngọn nến giáo đường dì ơi!
Thánh linh như muốn mỉm cười
Mấy chàng ngấp nghé muốn đòi Hồng Phương

Tung tăng đi dạo phố phường
Hồ Gươm Quan Thánh dọc đường Địên Biên
Còn dì chắc hẳn dĩ nhiên
Áo lông tha thiết như tiên giáng trần

Đêm nay sẽ thấy thiên thần
Ôm dì hôn cháu muôn vàn thiết tha
Trong mơ có thấy thiên nga
Phau phau trắng nõn ngọc ngà hương bay

Tóc dì như một áng mây
Nghê thường diù dặt đắm say bồng đào
Lạch nguyên thoang thoảng ưá trào
Lâng lâng dì cháu hồng hào bướm ong

Phượng lân qui cũng như rồng
Hân hoan dưới ánh đèn lồng dì ơi!
Mênh mông dưới ánh sao trời
Thái Chân Ngọc Nữ bồi hồi nỉ non

Cung đàn bần bật trào tuôn
Sóng tình dào dạt bên nguồn suối thơ
Có chàng thi sĩ ngẩn ngơ
Ngắm dì ngắm cháu tưạ hồ như mơ...

Thương đàn cá lội lờ đờ
Vẩn vơ mất hướng làm sao bây giờ?
Đoá xuân nở nhụy hương chờ
Bồ đào mĩ tỉu ngọt ngào Nguyệt Nhi...!

24.12.2011 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét