Hỡi người nghệ sỹ Việt Nam
ơi!
Tôi biết đời chị khổ lắm rồi
Cứ phaỉ sinh ra làm nghệ sỹ
Để ngồi đong đếm hạt mưa
rơi
Hạnh phúc cầm tay vẫn cứ
rơi
Ai mà hiểu được nỗi đắng
cay
Yêu nhau như thế còn lo sợ
Mỗi buổi đi show Chị nhớ
hoài...
Từ chốn phương Đông đến
cõi Tây
Ai mà chẳng muốn ấm vòng
tay
Chẳng may vì phải vô duyên
cớ
Nên phải chia tay chuyện
đã rồi
Chị là người mẹ đẹp Việt
Nam
Nét đẹp tâm hồn thật chưá
chan
Thế mà vẫn có người không
hiểu
Ngọc ở trong tay vỡ luị
tàn
Đã phải hai lần với gió
sông
Thuyền trôi bến nước dạt
dào thương
Hơĩ người quân tử đừng tư
lự
Ván đã thăm thuyền giữ thủy
chung
Hỡi người chị của Việt Nam
ơi!
Tôi biết đời chị khổ lắm rồi
Thói đời nghệ sỹ là như thế
Sau tiếng hò reo lệ vắn
dài
Mẹ đẹp như hoa con cái
ngoan
Thông minh học giỏi lại
chăm làm
Tôi mừng cho chị vui yên ấm
Gánh vác chồng lo mọi đỡ đần
Tôi ở nước ngoài cũng lắm
con
Vợ hiền con thảo sống bình
an
Chiều chiều vẫn nhớ về cố
quốc
Mộng vẳng hồn xưa một giọng
đàn
Tôi biết đời tôi vẫn vấn
vương
Tình người em gái ở quê
hương
Tôi cầu tôi nguyện cho em
gái
Hạnh phúc bình an với đời
thường
Tôi biết làm sao được hở
trời
Xa hương buồn thảm áng mây
trôi
Kỷ cương pháp luật còn trơ
đó
Chui lủi làm sao chọi với
đời
Khổ lắm chị ơi nỗi đắng
cay
Cái gông đeo cổ chắng chịu
rời
Vô tình laị gặp người em
gaí
Mà phaỉ ra đi lệ vắn dài
Thế thái nhân tình bao thiết
tha
Tìm duyên trói nghiệp ở
Đông Âu
Nên tôi đã để người em gái
Thơ thẩn chờ tôi bóng xế
tà
Buồn tuỉ chị ơi! Chuyện đã
rồi
Buổi chiều định mệnh cuả
chia ly
Chim bay mất hút màu tăm
cá
Nuối tiếc lòng tôi những
tháng ngày
Em gaí tìm anh khắp bốn
phương
Cõi trời thăm thẳm rộng
mênh mông
Tìm đâu trong cõi mù xa nhỉ
?
Che chở cho em khỏi mộng
trường
Số kiếp an bài bao vấn
vương
Phải đâu hờ hững thiếu
tình thương
Đam mê liều lĩnh theo thời
thế
Nên để em tôi mộng lỡ làng
Tôi đã là cha những đưá
con
Thay tên đổi họ sống cho
tròn
Tôi thề tôi nguyện thương
em gái
Sáng suốt khôn ngoan chớ vội
vàng
Có phải kiếp này chưa được
nhau
Vì trời dây mực để lòng
đau
Thiên đình ném trả về
dương thế
Để cõi thiên thu hận mối sầu
Chị ơi! Tôi cũng chẳng vui
gì
Số kiếp thế này phải chịu
thôi
Em gái qua sông đầy cá sấu
Mà anh dưng dửng cõi trời
Tây
Chẳng tại em tôi chẳng taị
ai
Bởi trời cho gặp bấy nhiêu
thôi
Nên đời hai đưá đầy đau khổ
Nhắc laị làm chi tuỉ hận đời
Tâm sự đôi dòng chị cảm
thông
Cũng là chia sẻ với đau
thương
Sinh ra nuôi dưỡng bằng
sưã Mẹ
Hậu để về sau đậm má hồng
Tôi biết chị hiền như núi
sông
Mà sao đời Chị lắm bi
thương
Chẳng cần phaỉ hỏi tôi ai
nhé
Mong nhớ vô cùng có biết
không?
31.1.08 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét