Ngày không nắng đêm đừng
mưa gió
Chỉ heo may càng nhớ người
yêu
Mối sầu vào những buổi chiều
Nôn nao thoang thoảng bóng
Kiều năm xưa
Tàu chạy chậm phải đâu
quên bến
Đường vào ga lận đận đêm
khuya
Bâng khuâng sao xuyến ô
kià
Năm canh trằn trọc đầm đià
sương rơi
Tôi lạc lối về nơi hoang vắng
Mảnh hồn thơ bảng lảng thu
sang
Dưới chân lả tả lá vàng
Tình xa xăm lắm tôi càng
muốn yêu
Thu năm ấy liu riu trời
rét
Cầm tay nhau chẳng biết
nói sao
Chia ly giọt lệ tuôn trào
Trùng dương cách trở đôi bờ
thê lương
Miền sơn cước bi thương ảm
đạm
Chung bầu trời thê thảm
sông Ngân
Nưả vầng trăng mọc non
ngàn
Lòng đau nhức nhối muôn
vàn kim châm!
cảm tác khi đọc thơ Hồ
Dzech: Muà Thu Năm Ngoái
5.11.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét