Cảm xúc riêng khi đọc thơ
Tuyền Linh: Mái Tóc trầm Hương
Yêu nhau cũng bấy nhiêu
ngày
Hương xa thoang thoảng
khói bay nghẹn ngào
Lá vàng xẻ nưả trăng muà
Nụ hôn lầm lỡ mặn mà còn
chăng ?
Lãng quên nghèn nghẹn mùi
hương
Tần ngần bến nước xuôi
giòng bi thương
Tiếc chi sợi chỉ tơ hồng
Vì sao ra nỗi thê lương
não nùng ?
Phù du một kiếp bão bùng
Bọt bèo trôi nổi theo
giòng trùng dương
Cơn say ảo mộng phũ phàng
Duyên thầm bạc mệnh hai
hàng lệ rơi!
Sờ tay nghe trái tim côi
Nỗi niềm thổn thức rã rời
người ơi !
Ra đi chẳng nói một lời
Giận hờn xoá hết một thời
xa xưa
Không gian ảm đạm phai màu
Dửng dưng như thể qua bờ
trầm luân
Mắt xanh thế cuộc phong trần
Hữu duyên tương ngộ xa gần
sá chi
Vô duyên vật vã làm gì?
Mình làm mình chiụ ai người
xót thương
Sông sâu biển rộng mênh
mông
Thuyền quyên hội ngộ tương
phùng trần duyên...!
17.5.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét