Từ thơ 8 chữ cuả Đinh
Hùng:" Bài Ca Man Rợ "
Bạn với ánh trăng vàng cổ
độ
Âm hồn ta huyền ảo xa xưa
Trở về phố chợ quê nhà
Thiên nhiên huyền bí hoang
sơ núi đồi...
Lá cỏ sắc vương đầy tóc rối
Giọt sương rơi le lói
hương rừng
Khói bay bàng bạc lưng trừng
Hung thần cổ quái hình
dung rụng rờn...
Ai cũng thấy chập chờn
kinh hãi
Dòng sông xanh cạnh núi
biên thùy
Châu thành quằn quại cơn
say
Hoa đồng cỏ nội đắng cay sụt
sùi...
Người và vật ngậm ngùi
không nói
Lảng tránh xa soi mói e dè
Ngẩn ngơ nhìn bóng ngưạ xe
Một thời chan chưá ê chề
thê lương...
Ta xuất hiện nguyên lòng
sơn dã
Cảnh hãi hùng nhuộm máu tà
dương
Xót thương căm giận hung
cuồng
Tiếng gầm rung cả non sông
đất trời...
Rồi lộng lộn vùng đi khắp
xứ
Hỡi chúng sinh thiên hạ
qua đường
Túm vai tìm ảnh mùi hương
Bạc màu xiêm áo bi thương
chán chường...
Trán bằng phẳng lưng còng
ngơ ngáo
Từng oai phong kiêu ngạo
râu mày
Ghì người nghẹt thở trong
tay
Quát luôn có phải chính
mày bạn tao?
Kẻ lơ láo tội đồ xứ lạ
Mất tinh thần từ thuở xa
xôi
Các ngươi vong bản hết rồi
Còn đâu nhân tính bồi hồi
ngẩn ngơ...
Ta bỡ ngỡ tình sầu thương
nhớ
Đi tìm người thiếu nữ năm
xưa
Không mong ta đến bất ngờ
Nhìn vào đáy mắt mịt mờ xa
xăm...
Rồi rũ rượi xầm xầm điên đảo
Nàng run lên khiếp sợ lùi
xa
Bổng nhiên cất tiếng kêu
la
Phút giây ngắn ngủi nhạt
nhoà hồn ma...
Ôi nhan sắc mặn mà chua
chát
Tan nát rồi tay sắt cuả ta
Than ôi! ma quỷ trêu đuà
Còn bao nhiêu mộng la đà
em ơi!
Trong nấm mộ còn gì em nhỉ
Xác rưã ra cùng với cỏ hoa
Đàn ông cho chí đàn bà
Oai phong kiều diễm còn
đâu mất rồi...
Hồn lảo đảo sặc cười ngây
ngất
Ghì chặt nàng cho chết mê
ly
Xéo lên sông núi đô kỳ
Đập tan thành quách ra tay
phá tàn...
Chú thích: Đây là tư tưởng
cuả cố Thi Sĩ Đinh Hùng. Lu Hà tôi là kẻ
hậu nhân hứng lên thì chuyển thể sang song thất lục bát thôi.
Tiện thể muốn nghiên cứu
thêm ngày xưa ngưòi ta sống ra sao?
Thật ra theo tôi là một tư
tưởng quái dị, ly kỳ, rùng rợn...
12.2.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét