Giá đừng háo hức vì ai
Vinh quang huyền hão cho
người bốn phương
Hả hê thiên hạ bàng hoàng
Nổi danh tài sắc thiên
hương một thời
Mang chuông đi đánh nước
người
Tiếc công em cố phương trời
lộng xanh
Giá đừng háo hức công danh
Thương anh một chút cho
thành đôi ta
Trăm năm duyên phận ai ngờ
Bởi tình vương vấn kiếp
xưa còn dày
Tao khang mặn nhạt vơi đầy
Đá vàng lần lưã mặt người
gưỉ trao
Thông minh vốn nết tính
nhà
Cuộc đời chỉ đẹp khi ta với
mình
Giá đừng mê cái hư danh
Cả đời muá hát sao đành dửng
dưng
Buồn tuỉ anh phải lên đường
Em vô tâm thế chẳng tường
lòng anh
Nhà anh ở dãy núi xanh
Đường xa dạm thẳm gập ghềnh
chim bay
Tàu xe đi hết cả ngày
Cả ngàn cây số ai người hiểu
cho
Gặp nhau tình cảm dạt dào
Thuyền quyên hội ngộ anh
hào là đây
Chuyện trò lòng dạ thẳng
ngay
Tâm đầu ý hợp thơ ngây đá
vàng
Biết tình thắm chỉ tơ
vương
Sao không dệt tấm mộng
vàng cho anh?
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét