tặng hương hồn nữ sĩ Hồ Xuân Hương
Điểm mặt văn bia Quốc Tử
Giám
Trăm năm vương vấn án
hương trầm
Khói bay thơm ngát hồn nữ
sĩ
Tuyệt thế giai nhân quốc
ngữ âm
Tinh chế văn nôm từ chữ
Hán
Sánh cùng phương Bắc áng
thơ tuôn
Sử thi tiếng Việt hồn dân
tộc
Tình để muôn đời cho cháu
con
Tiếng nói cha ông có đã
lâu
Một sương hai nắng gió mưa
sầu
Mấy ai ghi được lời trăng
trối
Khi mẹ cha đi khuất bóng
câu
Có một Xuân Nương đẹp giưã
đời
Ngàn năm tuyệt bút ánh
trăng soi
Thanh tân yểu điệu làn
hương sắc
Thơ thẩn kià ai hoa thắm
tươi.
Tôi viết vần thơ để tặng
nàng
Thương người thục nữ đắm
say trăng
Nghìn thu chiếc bóng buồn
đêm lẻ
Trằn trọc năm canh phận lỡ
làng…
Tủi hận má hồng bao đắng
cay
Tình duyên chẳng trọn
tháng ngày say
Năm thì mười hoạ hay chăng
chớ
Một tháng đôi lần có cũng
hay?...
Đã phải đôi lần phận lẽ
tôi
Làm thân thê thiếp dấu bôi
vôi
Anh tài tuấn kiệt sao buổi
sớm
Mà để đau lòng vạn kiếp
người
Trí tuệ kiêu sa mà tủi hận
Thuyền đời cô quạnh gió
hương bay
Ai về nhắn nhủ phường lòi
tói
Dắt díu đến nghe chị giảng
bài.
Thiên phú bẩm sinh cũng khổ
thay
Mấy ai sớm tối dám vui vầy
Cuộc cờ chén rượu đêm hoa
nở
Thui thủi tàn canh lệ ưá đầy
!
4.9. 2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét