Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

Linh Hồn Vơ Vẩn



 


Tôi nhắm mắt hương thừa dĩ vãng
Con đường xưa tê tái trăng thơ
Còn đâu lai láng huyền sương tóc
Tắt ánh đèn mờ ảo giấc mơ...

Hồn đã chết trong tôi thoát xác
Còn gì đâu để sống làm người
Chập - chồng biển cả sầu ngăn cách
Đừng hẹn nhau tìm lại gốc sồi...


Có chăng nưã khổ đau vời vợi
Tiếng trẻ thơ thê thảm ngậm ngùi
Xôn xao khúc nhạc sầu mi mắt
Bởi lòng người tráo trở chôn vùi...

Tôi chẳng muốn tin vào sự thật
Bướm ong dìu dặt ở bên đàng
Người qua kẻ lại cười mai miả
Tủi nhục linh hồn kiếp bẽ bàng...

Hồn vẩn vơ đi đâu chẳng biết
Xướng ca hoài chém nát lòng tôi
Giải Ngân Hà lạnh lùng băng giá
Thương cuộc tình say khướt tả tơi...

viết cho nhạc sĩ Phạm Đình Chương
30.1.2013 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét