Anh vẫn làm thơ cho em đấy
chứ
Để muà sau trời chẳng nỡ
quên anh
Như kiếp này lần lưã mộng
chưa thành
Anh muốn kiện cho u sầu
chan chưá
Anh sẽ hoá thành một con
ác điểu
Lồng lộn lên trời hỏi nợ
nhân duyên
Tội tình gì mà gây nỗi oan
khiên
Cho đau khổ giết dần đời
thiếu nữ
Anh sẽ bóp chết một bầy cá
sấu
Cắn sé em khi lỡ bước sang
đò
Cưỡng em tôi khi tình đã
trái duyên
Bao thất vọng trong răng bầy
cá dữ
Nếu lỡ mất những phút giây
ân ái
Em vẫn là trong mãi giấc mộng
lành
Như ngàn thu khắc dấu khói
sương thành
Âm ỉ maĩ trái tim thần bất
tử
Thần vệ nữ vẫn cứ còn sống
maĩ
Ở bao đời muôn kiếp vẫn
tôn thờ
Kể cả khi trái đất đã bơ
phờ
Mệt mỏi ê chề muôn loài
đau khổ
Anh mơ ước sẽ là tên cướp
biển
Cướp em đi và dấu ở đảo
tàn
Cho bóng hình em khắc mãi
tim can
Như đêm tối khóc than người
viễn xứ
Em vẫn cứ là của anh đấy
nhé
Của tâm linh và vĩnh cưủ
tôn thờ
Ngàn đời sau con cháu vẫn
mong chờ
Hai thế kỷ là thiên sầu vạn
cổ
Hỡi em yêu, trời vẫn còn lạnh
lắm
Nhớ đi đâu mặc thêm áo len
vào
Đeo gang tay và giữ ấm thật
lâu
Đừng lơ đãng mà sinh ra cảm
cúm
Lời anh dặn em phaỉ nên nhớ
nhé
Chỉ một tấm lòng thương nhớ
ở xa
Như kiếp truớc em đã hưởng
yêu chiều
Và kiếp này để đò anh lỡ bến
Em có biết như muôn loài
duyên khởi
Là nợ nần của từng kiếp
phôi pha
Nhận ra nhau là nguời cuả
hôm qua
Trong tiền định ta là người
ân ái
Sau hôn nhân là nợ đời oan
trái
Như kẻ trầm luân trong cõi
ta bà
Từng sát na nếu để lỡ thời
cơ
Như duyên phận đời này
đành gánh chiụ
Anh sẽ thương em như là em
gái
Cầu cho em hạnh phúc với đời
thường
Trong tâm linh hãy gắn bó
đừng quên
Vui lên nhé và sống cho
đáng sống
Người anh trong tâm linh của
em
14.2.2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét