Núi ơi! Núi mãi yêu kiều
Nhớ xưa ân ái sớm chiều
núi mây
Ôm lưng trái núi sum vầy
Mây xa thương núi tháng
ngày lẻ loi
Mây ơi! Núi laị khóc rồi
Như nàng thiếu phụ chờ người
lâm dâm
Chàng mây sinh Bắc tử Nam
Nước non nặng trĩu âm thầm
nhớ mong
Thương ai một nắng hai
sương
Ruộng vườn chợ buá đảm
đương việc nhà
Nưả vai nặng gánh sơn hà
Mưa phùn gió bấc đời hoa
sóng dìm
Chiều chiều chân núi hái
sim
Núi cao càng tím lòng em
nhớ chàng
Bóng xưa lật đật vội vàng
Ba lô con cóc muối vừng vắt
cơm
Mưa rừng thoang thoảng mùi
thơm
Đung đưa nhịp võng dẻo mồm
cốm nhai
Trường Sơn dãy núi chạy
dài
Mây bay ấp bóng thương người
ruộng nương
Năm dài tháng rộng mịt
mùng
Mỏi mòn núi đợi bập bùng bống
bang
Trai tơ lửa bén rơm vàng
Rượu nồng chan chưá phụ
chàng mây xa
Núi xanh thoang thoảng
hương na
Chim bay nháo nhác la
trăng ngà lả lơi
Mây ơi! lòng núi chơi vơi
Sinh hòn núi nhỏ thói đời
mặc nhiên
Mây bay xa khắp mọi miền
Buị trời nhiễm độc triền
miên mưa vàng
Núi ơi! Mây chẳng trách
nàng
Đôi ta như vậy lỡ làng dở
dang
Mây xa muôn nẻo trùng
phùng
Hoa thơm bướm lạ thẹn
thùng hồng nhan
Cánh mây phong vũ luị tàn
Đi đâu cũng để trần gian
rã rời...
Núi đừng thương tiếc làm
chi
Ván này ai chiụ thi phi
sòng đời…!
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét