Thuyền ơi! Có nhớ bến
chăng
Đôi ta chung một giòng
sông ân tình
Nhớ chàng bạch diện thư
sinh
Xuống thuyền qua bến duyên
lành trời trao
Anh đi nuôi trí học trò
Phương xa lưu luyến chuyến
đò ái ân
Mấy muà thu lá uá tàn
Xanh lam màu aó tình quân
phong trần
Thùng thùng trống đánh
liên hoàn
Tinh kỳ rợp bóng nước tràn
đò em
Tiếng loa sang sảng vang rền
Vinh qui quan Trạng tổ
tiên bồi hồi
Bàng hoàng tay lái rụng rời
Cân đai mũ mão mặt ai sáng
ngời
Thuyền em rụng trái tim
vui
Khoan thai xuống kiệu dắt
tay đưa về
Quan viên hai họ đề huề
Chầu văn đàn hạc bộn bề
liên miên
Hả hê thôn dưới làng trên
Chong đèn đốt đuốc mắt huyền
long lanh….
Yêu nhau bạc mái đầu xanh
Say sưa giấc mộng an lành
bình yên
Bơ phờ chàng ngủ liên miên
Thiếp xin chư vị tổ tiên
thần hoàng
Phong lưu tài mạo rỡ ràng
Ban cho trăng mộng ngàn
thương chín chiều
Đẹp như Kim Trọng Tiểu Kiều
Ruộng sâu trâu nái nhiễu
điều giá gương
Phen này chắc chắn có mang
Sinh ra quý tử nối giòng
lang quân
Phương phi rõ tướng hiền
nhân
Kinh bang tế thế nhân quần
hiển vinh
Công minh chính trực tinh
anh
Quốc gia trụ cột triều
đình cậy trông
Vẻ vang sáng suả họ hàng
Thiếp đây cũng dự vào hàng
phu nhân
Nhớ xưa lam lũ cơ hàn
Mênh mông nước chảy lang
quân xuống đò
Thuyền tình nên nghiã đôi
ta
Nên duyên nên phận thiếp
là nàng dâu
Chàng ơi! Giấc ngủ còn sâu
Giấc mơ mộng mị về đâu hơĩ
chàng
Có mơ tay bế tay bồng
Mấy đời quan trạng nối
dòng nho gia?
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét