Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

Thướt Tha Dáng Kiều



 







cảm tác từ một bức ảnh thiếu nữ

Em ngồi bệt xuống sân nhà
Như nàng tiên cá mặn mà thướt tha
Đôi tay trắng muốt ngọc ngà
Áo dài lả lướt la đà thu rơi!
Em nâng chiếc lá lên coi
Tâm hồn trong trắng bồi hồi ngẩn ngơ

Lâng lâng đôi trái bồng đào
Hàng mi con tớn dạt dào bướm ong
Mênh mông một cõi thinh không
Tóc mây óng ả má hồng nôn nao
Vườn xuân ngây ngất đang mơ
Nắng vương từng sợi ngọt ngào má ơi!
Hoàng hôn phủ xuống đất trời
Kià chàng cát sĩ dạo chơi tới gần
Xôn xao oanh yến ca ngân
Vần thơ xao xuyến nồng nàn mến yêu
Thẹn thùng bẽn lẽn Tiểu Kiều
Vẩn vơ tráng sĩ sương chiều chơi vơi
Khoan thai ướm hỏi đôi lời
Tìm nhà viên ngoại kén người điển trai
Văn thơ rất mực hùng tài
Thạo đường cung kiếm chương đài thuần phong
Mong rằng được bái tiên đường
Tào khang phu phụ bướm hồng thâu canh...
Nghiêng nghiêng mái tóc non xanh
Mấy khi có khách tận tình đến thăm
Đêm nay dưới ánh trăng rằm
Võng đưa kĩu kịt cùng nằm ngâm thơ
Hỏi tên có phải Lu Hà
Bôn ba kẻ chợ mới vưà ngoi lên...?

25.1.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét