Thuyền đi, có nhớ bến
chăng
Đôi ta chung một dòng
trăng ân tình
Nhớ người bạch diện thư
sinh
Xôn xao sóng nước bóng
hình cuả nhau
Chàng đi nuôi trí học trò
Kinh đô lưu luyến chuyến
đò nhân duyên
Mấy muà thu lá ưu phiền
Xanh lam màu aó Trạng
Nguyên lại gần
Thùng thùng trống đánh
liên hoàn
Tinh kỳ rợp bóng nước tràn
đò em
Tiếng loa sang sảng loan
truyền
Tân đăng Quan Trạng mọi miền
xa xôi
Bàng hoàng tay lái rụng rời
Cân đai mũ mão mặt ai sáng
ngời
Thuyền nàng rụng trái tim
vui
Chờ chàng xuống kiệu dắt
tay đưa về
Tổ tiên hai họ đề huề
Chầu văn quan họ phường
chèo bát âm
Hả hê thôn xóm êm đềm
Có chàng có thiếp xuốt đêm
say thuyền….
Sáng ngày chàng ngủ liên
miên
Bàn thờ bảng giáp thắp liền
sáng choang
Cầu xin chư vị đoái thương
Chắp tay thiếp vái thần
hoàng ban ơn
Ban cho trăng mộng chín
tròn
Ruộng sâu trâu nái mạ non
đòng đòng
Phen này chắc chắn có mang
Sinh ra quý tử nối dòng
tân quan
Phương phi rõ tướng hiền
nhân
Kinh bang tế thế nhân quần
hiển danh
Công minh chính trực tinh
anh
Quốc gia trụ cột triều
đình cậy trông
Vẻ vang sáng suả họ hàng
Thiếp đây cũng dự vào hàng
phu nhân
Nhớ xưa còn thuở cơ hàn
Nhà tranh sông nước lang
quân xuống đò
Chuyến đò nên nghiã đôi ta
Nên duyên nên phận thiếp
là nàng dâu
Chàng ơi! Giấc ngủ còn sâu
Giấc mơ mộng mị về đâu hơĩ
chàng
Có mơ tay bế tay bồng
Vài ông quan trạng nối
dòng nho gia?
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét