Quái lạ làm sao tôi thế này
Làm sao tôi cứ tự vò dày
Làm sao tôi cứ tơ vương mãi
Người đã cùng tôi chẳng trẻ gì
Người ở phương xa hoa tuyết bay
Muà xuân hoa lá tím màu mây
Muà hè cũng có phong lan nở
Thu đến buồn trôi rụng lá vàng
Quái lạ làm sao tôi cứ buồn
Làm sao tôi vẫn nhớ người luôn
Làm sao tôi cứ dày vò mãi
Chuyện cuả ngày xưa đã xế tàn
Người ấy ngày xưa rạng rỡ cười
Bồn chồn mong ngóng đợi chờ tôi
Theo chân tôi chạy vào phòng diễn
Người ấy rực lên cả đất trời
Quái lạ giờ đây trách cứ ai
Non ăn chắc lép để làm gì
Si tình oan trái là như vậy
Tính toán làm chi để thiệt đời...?
Quái lạ làm sao tôi cứ buồn
Buồn thương người ấy lắm gian truân
Buồn thương người ấy ngây thơ quá
Chẳng oán thù ai cứ nợ nần…
Hậu để về sau thế mới xuân
Mà tôi than thở phận chưa tròn
Oán thù nên cởi không nên thắt
Tôi khóc thương em khúc đoạn trường…!
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét