Quản chi mưa gió chập chờn
mây
Thương mảnh tình phiêu dạt
đắng cay
Ngàn dặm trùng dương hồn
tưởng nhớ
Khói sương tầm tã giọt vơi
đầy...
Bóng rủ hoàng hôn chiều ảm
đạm
Nhớ nhung hoài thiếu phụ
buồn thiu
Cô liêu bạc bẽo trời thăm
thẳm
Phòng lạnh rèm buông gió hắt
hiu...
Tuyết lạnh mà sao tắt ánh
đèn
Côn trùng rên rỉ nỗi ưu
phiền
Xưa nơi trần thế buồn
không nói
Một cuộc đời tê dại đảo
điên...
Hồn về tức tưởi cõi nhân
gian
Ai biết rằng ai lệ chưá
chan
Lá vàng rơi rụng hoa tàn
uá
Huyệt lạnh sầu vương khóc
cố nhân...
Buồn cho con kén nhả tơ tằm
Duyên phận lênh đênh dạ
tím bầm
Mím môi cam chịu bao oan
trái
Vương vấn bên thềm bóng lặng
câm...!
thơ cảm tác khi đọc
bài:" Người Về Bỗng Nhớ" cuả Mai Hoài Thu
16.9.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét