Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Ưu Phiền Là Anh



 
 Gió xuân rồi gió hạ về
Tình anh gởi gắm tràn trề hương quê
Mấy lần hồi hộp đê mê
Trên đường cái rộng thuả thuê dáng hình


Thướt tha yểu điệu cô mình
Trúc xinh xoã tóc bên đình bóng êm
Trăng ngà sóng sượt từng đêm
Hồn anh thơ thẩn nỗi niềm bao la

Thùy dương lả lướt mượt mà
Bên này  rặng liễu trông qua dạt dào
Vướng mùi sen ướp say mơ
Chao ôi da diết lờ mờ làn môi

Sóng lòng dồn dập chơi vơi
Thấy anh hoa nở nụ cười thắm duyên
Thời gian em lớn dần lên
Lòng riêng dấu hận ưu phiền là anh...

Yến oanh trêu tức trên cành
Hoàng hôn lầm lũi trời xanh ngậm sầu
Nắng mưa dầu dãi mãi đầu
Lá vàng rơi rụng chân cầu buồn trôi...!

cảm tác thơ Hàn Mạc Tử: Âm Thầm
19.10.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét