Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Uá Màu Mực Phai



 
 chuyển thể thơ Vũ Hoàng Chương: Lá Thư Ngày Trước

Trăng ảm đạm vương sầu vạn cổ
Mười năm dài thổ lộ bằng thư
Bâng quơ hò hẹn là hư
Sắt son mỏng mảnh duyên tơ lỡ làng


Rượu cứ rót đêm đông giá lạnh
Chiếu chăn đơn lóng lánh đèn khuya
Cô miên rùng rợn hôn mê
Nỗi niềm tưởng nhớ sơn khê nẻo nào?

Gió âm tuởng lạc vào nệm gối
Gọi xa xăm bối rối hồn ơi!
Tơ tình sóng biển xa khơi
Cánh buồm viễn vọng tìm nơi bến bờ...

Hỡi năm tháng phai nhoà mộng điệp
Yêu đê mê trọn kiếp tàn phai
Mười năm còn chút này đây
Tình xưa e ấp trao tay mặn nồng

Ai đã viết yêu thương hưá hẹn
Nét thon gầy run rẩy đưa nhanh
Buổi đầu đâu dám em anh
Đơn sơ ngượng ngập tâm tình ngẩn ngơ

Hoa hé nụ hồn thơ nếp giấy
Nhắc làm chi thuở ấy tươi xanh
Tương tư ảo mộng duyên lành
Đêm nay xế nẻo để anh nghẹn ngào

Say đã gắng âu sầu hấp hối
Mưa, mưa hoài tê tái lòng đau
Gấm the từ buổi xa nhau
Vàng son mắt biếc bạc màu trần suy

Mình thương tiếc một thời dĩ vãng
Giấc mơ xưa lãng đãng chiều nay
Mây trời rỏ giọt bi ai
Mấy tuần nằm viện bồi hồi thở than

Đêm dằng dặc nỗi niềm ai oán
Áo xiêm bay tủi hận làm sao
Mưa hoài, mấy đêm liền nhau
Mười năm vọng lại uá màu mực phai...

Nghe lá rụng rã rời thân xác
Hồn bơ vơ xao xác màn đêm
Côn trùng rên rỉ thương tâm
Mưa càng nặng hạt nỗi niềm càng sâu....

Yêu sai lỡ để sầu vạn kiếp
Pháo vu qui tới tấp ngưạ xe
Chiều buồn đưa tiễn người đi
Mười năm còn lại chút này mà thôi...

1.7.2010 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét