hoạ thơ Vũ Hoàng Chương
Mây xua cánh nhạn trắng
không
Hoàng hôn ảm đạm con sông
lở bồi
Phế hưng hỏi lại bao hồi
Hàng thông thuở trước dạm
khơi nẻo về
Trông sang bến giác bờ mê
Lá thu xào xạc khắp bề cuồng
phong
Ta như hạt bụi bên đường
Lang thang chìm nổi đáng
thương thế này
Hồn mơ theo cánh nhạn bay
Tưởng đâu một dải dang tay
kéo trời
Thơ ta lạc lõng giưã đời
Phong ba bão táp chuỗi cười
khổ đau
Chắp tay cầu nguyện tinh cầu
Sương quê bảng lảng âu sầu
dừng trôi
Canh khuya lay động cổng trời
Qua cầu sông đục một thời
nhân gian
Bao phen nắn lại cung đàn
Xế chiều lãng đãng tro tàn
gió bay.
19.2.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét