chuyển thể thơ Mai Hoài
Thu: Thế Vẫn Còn Chưa đủ
Tôi về
tìm lại phố xưa
Sài Gòn
giấc ngủ ban trưa âu sầu
Mịt mù
chìm dưới cơn mưa
Bước chân
vội vã mái đầu bạc phơ
Hai hàng
dương liễu xanh xao
Chưá chan
giọt lệ cố đô một thời
Bao nhiêu
kỷ niệm xa xôi
Phất phơ
mái tóc buông lơi thuở nào
Gió bay
áo tím hững hờ
Cuộc đời
thứ lữ lao đao biển hồ
Bụi trần
chẳng xước hồn mơ
Mà sao
nay lại nôn nao rợn rùng
Dưới cầu
dòng nước lạnh lùng
Hồn tôi
theo sóng trào dâng thuỷ triều
Nghe như
trong gió tiêu điều
Tình trôi
đơn điệu bóng chiều hoàng hôn
Tôi về
lòng có sắt son
Hoa râm
tóc bạc biết còn nói chi
Nhìn tôi
thảng thốt anh ơi!
Lặng câm
giây lát cả đôi bồi hồi
Thuyền
tình chiếc bách tả tơi
Mắt quầng
sâu thẳm biển khơi mịt mù
Đời là một
giấc chiêm bao
Anh về
đòi lại thuở nào xa xưa ...?
10.10.2011
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét