Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

Tiếng Vọng



 tặng Susane

Anh đã ngoài hai mươi
Mà chưa một lần nào
Hưởng phút giây êm ái
Cuả tình thương dạt dào


Cuộc đời anh lênh đênh
Chiến tranh vùi dập anh
Nơi rừng thiêng nước độc
Tan tác bao mộng lành

Rồi anh được sang đây
Người ta gọi xứ tây
Gặp muà hoa tuyết nở
Mắt em nhìn lung lay

Cha em cũng mến anh
Anh trai laị rất lành
Mẹ thì ngồi yên lặng
Sứ quán dập rình anh

Mắt xanh nhìn xa xăm
Xinh tươi như trăng rằm
Mà anh còn câu nệ
Giáo lý của Việt Nam

Bữa ăn tối hôm nay
Thấy mọi người chắp tay
Anh giật mình luống cuống
Và quên cả chắp tay

Cha nhẹ nhàng mỉm cười
Con cũng phải chắp tay
Ra nhà em đi đạo
Thưa vâng: Giê Su Ma

Nhà em ở cũng gần
Sáng biên giới Ba Lan
Tiếng chuông chuà văng vẳng
Thức dậy em ngồi bên

Theo em đi thăm cha
Cao vút một toà nhà
Rồi ta đi thăm Mẹ
Bệnh viện đường xa xa

Moỉ chân dừng ở đâu
Đứng sát cạnh bên nhau
Dưới chân một bức tượng
Em thì thầm thật lâu


Áp tai vào oang oang
Tiếng vọng từ hư không
Nào anh đâu có biết
Tiếng lòng em ngân vang

Thật thà chẳng hiểu chi
Không biết em nói gì
Hai má em bừng đỏ
Đáy mắt dấu nụ cười

Linh cảm mối tình duyên
Nhưng anh chưa từng quen
Nỗi lòng ngươì con gái
Nên phận anh lần khân….

Ta đi tắt qua rừng
Quê anh gọi rừng thông
Nghe tim em hồi hộp
Sao anh nỡ lạnh lòng…

Không! Anh rất yêu em
Tình anh như tơ tằm
Vì anh còn lo sợ
Anh phải về Việt Nam

Thật là khổ trăm chiều
Còn trẻ chưa biết nhiều
Một cái gông xiềng xích
Tâm hồn chốn lao tù

Tự thương đời bơ vơ
Yêu em mà vẫn lo
Anh cần gì kia chứ
Quê anh nghèo xác xơ

Hèn không ngỏ tình em
Một muà đông bần thần
Buồn lá thư em gọi
Tuyết đáp dày dưới chân…

 2007 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét