tặng V
Tiếng vọng trong đêm vẫn
nhớ ai
Mà hồn văng vẳng nhắn người
ơi
Trong mơ nghe tiếng người
xưa gọi
Tỉnh dậy canh chầy thơ viết
ngay
Như hai giọt nước cõi trần
gian
Đẫm lệ long lanh chẳng được
gần
Có phaỉ kiếp xưa còn nặng
nghiệp
Luân hồi ta phải chiụ đau
thương?
Cũng bởi taị anh quá khổ
đau
Đường trần lê bước nỗi âu
sầu
Phong sương gió buị đường
trăm ngả
Vùng vẫy trầm luân cuộc bể
dâu
Cứ nghĩ đời nhau mà ứa lên
Thương em bạc mệnh gái
thuyền quyên
Phải chăng kiếp quả do bài
trí
Trong cõi ba sinh vướng bụi
phiền.
Thơ làm nhiều quá có nên
chăng
Thần trí mong cho vẫn vững
vàng
Đủ sức đương đầu bao sóng
gió
Đọc thơ mà hiểu cái đau
thương
Không lẽ anh thôi đừng viết
thơ
Để hồn thi sỹ chết trong
mơ
Sống trong năm tháng dài
lay lắt
Tuổi tác già nua ai biết
đâu?...
Anh vẫn làm thơ để tặng em
Người đời nếu muốn cũng
cho xem
Có ai ngăn cấm hồn anh nhỉ
Như thuở Hữu Loan khóc vợ
hiền?
Anh vẫn làm thơ để đẹp đời
Bao nhiêu uất hận với chua
cay
Chê bai chửi bới đời cho
sướng
Rằng đã sinh ta ở kiếp
này!
26.3.2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét