Thơ theo dòng nước cuốn trôi
Văn như thác đổ sục sôi tâm hồn
Trái tim nao nức đa đoan
Mấy phen rạo rực máu tràn chưá chan
Canh khuya tầm tã mưa dầm
Hàng hiên thánh thót âm thầm nỉ non
Lao xao mộng tưởng trăng ngàn
Bồng bềnh lơi lả điệu đàn ái ân
Buông tuồng ướt đẫm môi son
Không gian đứng lại trống dồn một
thôi...
Nhớ ai ngồi gốc cây hoè
Khóc đàn kiến lưả chôn vùi nước mây
Thương người thục nữ xa xôi
Trùng dương dặm thẳm ngậm ngùi thở
than!
26.12.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét