Có người rất đỗi là thơ
Hồn thường đi vắng lơ mơ ảo
huyền
Gót chân phiêu lãng thần
tiên
Trần gian lảo đảo mặc
nhiên hững hờ
Chàng ta làm toán để mơ
Thanh bằng thanh trắc lờ mờ
trăng sao
Sông Tuơng lai láng đôi bờ
Sóng tình dào dạt ưá trào
triều dâng
Thày cô nhắc nhở nhẹ nhàng
Anh này không khéo lỡ làng
về sau
Phong trần dầu dãi mái đầu
Chàng trai tự nhủ sang
giàu sá chi
Sự đời oan trái thị phi
Dửng dưng chàng vẫn lầm lỳ
như không
Mê man lạc cõi thiên bồng
Cung đàn réo rắt mây hồng
nôn nao
Gánh thơ lên hỏi Nam Tào
Níu tay Bắc Đẩu lao xao luận
bàn
Kim Đồng Ngọc Nữ Thái Chân
Nghe thơ phách lạc bần thần
ngẩn ngơ
Bút hoa muá tít ai ngờ
Thơ không kịp viết cánh
đào bướm bay
Chập chờn ngây ngất đắm
say
Canh gà thức dậy đắng cay
cảnh đời.
cảm tác khi đọc thơ Hồ
Dzech: Người Thơ
2.11.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét