Mấy chục năm rồi thu laị
thu
Trời còn ảm đạm đến bao giờ
Như ai nhớ cánh phong lan ấy
Thương cả muà thu lạnh bốn
muà
Cứ tưởng lâu rồi thu sẽ
tàn
Cánh hoa yêu dấu của trần
gian
Nào ngờ năm tháng còn lưu
lại
Một chút hương lòng thu chẳng
tan
Nếu bảo muà thu héo cánh
hoa
Cho lòng thêm nặng nỗi
tương tư
Thương ai khao khát người
tri kỷ
Thêm một muà thu thêm khổ
đau
Một bước xa đi một lỡ làng
Đường trần xanh thẳm áng
mây trông
Thương ai lầm lũi trong
mưa gió
Hận để ngàn thu một nỗi buồn
Ta phải đi rồi hãy dấn
thân
Đời trai lãng tử cõi phong
trần
Thương yêu chẳng được như
mong đợi
Kiếp quả thôi đành ôi mỹ
nhân
Ta chẳng quỳ xin nợ vấn
vương
Tuỳ lòng tự nguyện của
tình thương
Nếu cho duyên số là như vậy
Nhỡ bước sa cơ chiụ lỡ
làng
Mấy chục năm rồi thu lại
thu
Tình tôi khô héo đến bao
giờ
Mong ai như đoá phong lan ấy
Mưa cả lòng tôi rụng lá sầu
Nếu đợi muà sau được tái
sinh
Lụy tình kiếp trước hận trời
xanh
Ba sinh chồng chất thêm
duyên nợ
Thương dệt cho nhau tấm mộng
lành
Thêm một muà thu thêm khổ
đau
Vẩn vơ mơ mộng mãi trong đầu
Thương chàng thi sĩ tương
tư mãi
Nửa già thế kỷ với hồn thơ
Anh sẽ tìm em ở kiếp sau
Dương trần mộng dệt tiếng
đàn ca
Trời thu thăm thẳm không
buồn nữa
Chẳng nỡ sinh ly chẳng nỡ
sầu
Anh chẳng đi đâu trong gió
mưa
Yêu chiều ân ái mộng tình
xưa
Nếu trong căn số còn ghi
nhận
Kiếp trước thiệt thòi bao
khổ đau
Mấy chục năm rồi đã tạm
yên
Đường trần lê bước nỗi
truân chiên
Bỗng ai nhắc đoá phong lan
ấy
Nhớ lại muà thu gợi cảm
phiền
Chậm một sát na nặng gánh
sầu
Trường tình đêm hận ngóng
muà thu
Chẳng may nhầm nước sai đường
bước
Thêm một trời sao thêm khổ
đau….!
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét