Hứng lên viết mấy vần thơ
Tặng cô gái Việt mặn mà
thướt tha
Hỏi rằng quê quán đâu ta?
Lâu nay có nhớ cố đô Sài
Gòn?
Thăng Long thành Huế nắng
tràn
Việt Nam thương nhớ muôn
vàn xót xa
Phượng tàn cúc lại nở hoa
Muà đông xứ lạnh có sầu lắm
không?
Long long đôi mắt bồ câu
Mịn màng óng ả tóc màu nắng
tơ
Hồn nhiên như trái hồng
đào
Nylon ấp ủ giấc mơ ảo huyền
Ai nhìn cũng muốn nổi điên
Nỡ sao quân tử thản nhiên
hững hờ
Muốn gần e ngại lẳng lơ
Muốn xa thì tiếc duyên ta
lỡ rồi!
Đẹp như hai nàng tiên nga
Cung trăng hạ giới đi đâu
bây giờ
Lạc vào thế giới xa hoa
Quần là áo lượt ngẩn ngơ
thế trần
Áo lông bó chẽn hàng thun
Nylon co rãn muôn phần nở
nang
Cổ tay trắng nõn đeo vòng
Đôi gò bồng đào mênh mông
dạt dào
Khoan thai yểu điệu má đào
Chim sa cá lội lừ đừ dưới
ao
Hai nàng sao cứ ngồi lâu
Cho người quân tử đi vào
đi ra...?
18.1.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét