chuyển thể từ thơ Trịnh Ngữ
Ngôn
Cánh hoa phượng cuối muà
thu đến
Tìm đến nhau giữ chốn kinh
thành
Trái tim rạo rực lung linh
Mà sao đôi mắt vô tình thoảng
trôi
Mắt xanh biếc mây trời tô
thắm
Hoa lên men say đắm mộng
vàng
Bụi hồng vương vấn mênh
mang
Bạc màu sương trắng hàng
dương rì rào
Đừng bỡ gỡ nhìn nhau đắm
đuối
Tiếng chim reo ân ái bờ
môi
Duy Tân bóng rợp lưng trời
Dập dềnh tháng sáu mưa rơi
nghẹn ngào
Dấu cỏ uá lao xao gió thổi
Lặng bên nhau tê tái tàn
thu
Dã từ dĩ vãng bay xa
Bắc thang tháng bảy mưa
ngâu đợi chờ
Hoàng hôn phủ cánh hoa
nhung nhớ
Đường nhà em mây gió im
lìm
Không gian chững lại như
chìm
Bài ca thần thánh êm đềm
thoảng qua
Em yêu dấu chan hoà lóng
lánh
Lá vàng bay bóng dáng ngọc
lan
Dịu dàng hoa cúc chưá chan
Bước chân nhè nhẹ mèo con
cuối vườn
Sau cánh cưả lòng còn bỡ
ngỡ
Gió heo may thoáng sợ vô bờ
Buổi đầu hoa bướm ban sơ
Trồng cây hạnh phúc ươm tơ
lạ lùng
Em mãi mãi tình thương
chân thật
Chút vụng về thắm thiết
ngân vang
Hương hoa dưới ánh trăng
vàng
Từ trong tâm thức thổi
bùng chói chang
Vui lên nhé thói thường vẫn
thế
Cuộc đời ta giông bão em
ơi!
Sượng sùng năm tháng mưa
rơi
Vô thường tìm lại luân hồi
thủy chung
Nếu mai mốt đời thương biển
động
Gót chân trần cát trắng nương
dâu
Vườn nhà hoa cúc tươi màu
Ngọc lan thơm ngát bốn muà
xanh tươi…!
14.3.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét