cảm tác thơ Phạm Minh
Tuân: Ngó Đời
Vưà hé nhụy khóc cười lanh
lảnh
Giọt nắng vàng lấp lánh mù
sương
Cuộc vui ngắn sợi tơ hồng
Nhân gian khép vội tiếng
chuông não nề...
Bởi xã hội ê chề cầu khẩn
Chuỗi vong hồn ai oán nghe
kinh
Tìm ai trong đám chúng
sinh
Mấm mầm nhỏ mọn ruồi xanh
bám đầy...
Cánh tàn tụi đắng cay hờn
dỗi
Tìm đau thương hấp hối
tình người
Chiều về rũ rượi tả tơi
Cánh chim tìm tổ chơi vơi
biển hồ...
Màn đêm phủ mơ hồ tự hỏi
Mộng ngày xuân thế giới hư
hao
Đầu xanh héo uá má đào
Nghe tim còn đập thì thào
bến yêu...
24.2.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét