Cung đàn nguyệt vọng thanh
vân
Thương người nhớ bến trăng
ngàn ngẩn ngơ
Đàn buồn nhạc điệu bơ vơ
Giọt sương lã chã như hồ
thủy ngân
Trời trong lóng lánh vô
vàn
Lung linh dặng liễu thiên
thần vờn quanh
Đêm rằm theo ánh nước xanh
Vàng rơi sỏi đá rung cành
thông reo
Tóc mây loã xoã hắt heo
Điệu hò lả lướt mái chèo
chơi vơi
Đêm trăng lành lạnh người
ơi!
Tầm Dương bến đợi tả tơi
cuộc tình...
Sụt sùi ngao ngán phận
mình
Mà sao du khách lặng thinh
hững hờ
Nhạc sầu sóng vỗ đôi bờ
Sao khuê nhấp nháy hồn thơ
phong trần...
Nguyệt cầm cung oán nhân
gian
Đa tình tự cổ giai nhân má
đào
Bướm ong dìu dặt xôn xao
Bờ dâu nương bãi nghẹn
ngào tơ duyên..
cảm tác từ thơ Xuân Diệu:
Nguyệt Cầm
22.7.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét