Cảm tác từ thơ và ảnh cuả
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Long lanh giọt lệ Huyền
Trân
Hỏi cô Mỹ Hạnh hoa xuân miền
nào?
Hẳn là dân Bắc di cư
Đồng bằng sông Cửu, Cần
Thơ Sài Gòn
Hay là gốc gác Trung Phần
Thiên hương quốc sắc trăng
ngàn ngẩn ngơ
Than ôi, trần thế bơ vơ
Nôn nao chiều tối ngóng chờ
tin ai?
Xa xôi người gọi đầu dây
Tiếng trầm giọng bổng đường
dài chưá chan
Nhớ nhung năm hết tháng
tàn
Vào ra tưạ cưả bần thần
anh ơi!
Thời gian lần lưã con thoi
Mong ngày chóng hết để lời
sắt son
Sắt cầm cay đắng thêm buồn
Động viên an ủi trào tuôn
mặn mà
Bên ngoài khoảng trống bao
la
Phòng the ấm áp nghẹn ngào
vàng oanh...
Mặc cho rầu rĩ đầu xanh
Tiếng chuông vắng lặng năm
canh tủi sầu
Thương ai như cánh phù du
Buồng không lạnh lẽo mịt
mù nổi trôi
Trách người mê mải dong
chơi
Trùng dương khuất bóng biển
khơi mộng tình
Hồng nhan sợi chỉ tơ mành
Hằng Nga aỏ não năm canh
ngậm ngùi
Ngồi trông mây nước xa vời
Gửi cô Mỹ Hạnh đôi lời nhắn
nhe
Dù cho vạn nẻo sơn khê
Ngàn sau còn nhớ lời thề
gió bay
Kiếp này chót lỡ làng rồi
Trùng trùng duyên khởi
luân hồi trần duyên!
10.7.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét