Chuyển thể thơ dự do cuả
Trần Dần: Tình Yêu
Đã bốn đêm rồi vẫn nhớ em
Nỗi niềm thổn thức cứ âm
thầm
Sinh Từ phố xá người qua lại
Ẩm ướt than bùn suốt cả
năm
Bây giờ lùi lũi chỉ mình
em
Mưa gió thâu canh dạ tím bầm
Sóng yên biển lặng nào đâu
thấy
Trong lòng cuồn cuộn nỗi
thương tâm
Tình ta không thể gửi cho
nhau
Một đoá xót xa đọng oán sầu
Ân ái thương yêu bao luyến
nhớ
Đêm ròng mất ngủ tóc tai
bù...
Như những rặng cây to vật
vã
Đêm giông động gió gọi
tình yêu
Trăng mòn sầu mộng sao còn
sống
Mưa nắng dầm mưa cả bốn
muà
Khẳng khiu trần trụi với
dương gian
Tô thắm trăm năm một nét
son
Kề má nụ hôn còn rạo rực
Trái tim xẻ nưả cánh hoa
tàn
Tình yêu đâu phải chiếc
toa đen
Quyền lợi quên đi những ái
ân
Cắt bỏ chia ly lời dụ rỗ
Vì đầu tàu hoả vạn ngàn
cân...
Tỉnh dậy vắng em hồn quẫn
trí
Con tàu điên dại cứ đâm
bưà
Hung hăng hăm doạ đời
hoang dại
Trái đất tan rồi những mộng
mơ...
Tủi nhục làm sao chúng cưỡng
duyên
Sông hà vằng vặc hận chia
phân
Kêu gào thảm thiết trời
thê thảm
Chế độ nào nghe nỗi oán hờn?
Than khóc nhiều đêm đến
não nề
Ôm nhau buồn tủi giưã cơn
mê
Góc trời rực lưả say cuồng
dại
Rằng có rằng không cũng thế
thôi!
Em ơi! Lệ chảy như dòng suối
Con chó nó kêu rác cả tai
Chết điếng trong phòng bao
ấm ức
Mồ hôi nồng nặc lũ đười ươi...
Chúng giáo dục anh chuyện
chúng mình
Tình yêu giai cấp hận trời
xanh
Trong thư anh gửi bao dòng
chữ
Em ngắm trời sao mơ bóng
anh?
Em thấy một vì sao ngất
ngưởng
Nó đang lồng lộn bốn
phương trời
Tinh cầu rực sáng đuôi sao
chổi
Giận dữ điên cuồng phận nổi
trôi...
Anh viết bài thơ để lại đời
Khóc nhiều khóc nưã mãi u
hoài
Thương yêu trọn vẹn thề
sinh tử
Thế kỷ ngàn sau vẫn sáng
soi!
8.11.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét