Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

Nắng Rơi Trưa Hè



 




Lòng tôi bỡ ngỡ từ đâu
Dâng em hết buổi xuân đầu đoá hoa
Tơ vàng huyền lộng ý đau
Tôi là đưá trẻ nhạt màu trong nôi...


Vì nghe mộng vẳng ra lời
Đất thêu hoa nở vòm trời xanh tươi
Mong tìm lưá bạn sánh đôi
Dập dìu mai trúc vào đời ngõ xưa

Hiu hiu dưới những rặng dưà
Thuyền tre nằm ngủ bóng vưà nắng trưa
Dịu dàng tiếng hát xa đưa
Cuả người con gái mặn mà niên hoa

Bâng khuâng giọt lệ nhạt nhoà
Lời yêu thoang thoảng máu hoà vào tim
Để tôi mê mải đi tìm
Áo xanh dải luạ như chìm trong mây

Nụ cười ánh mắt chân mày
Mát lành che nưả đôi tay ngọc ngà
Nàng là tất cả muà hoa
Vén rèm mây cưả sơn ca tấu trời

Thời gian... bụi trắng bồi hồi
Giật mình gà gáy nắng rơi trưa hè
Thẹn thùng ảo não ê chề
Bóng hồn hun hút sơn khê nẻo nào...?

cảm tác thơ Hồ Dzech: Trong Nắng Trưa
26.10.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét