chuyển thể thơ Hàn Mạc Tử.
Mùa Xuân Chín
Mơ màng khói ửng sương tan
Nhà tranh đôi mái nắng
xuân chín vàng
Gió trêu áo biếc ngỡ ngàng
Dưới giàn thiên lý có
chàng dạo chơi...
Xanh tươi sóng cỏ gợn trời
Thướt tha thiếu nữ trên đồi
mấy cô
Xuân xanh nghe tiếng ai hò
Ngày mai có kẻ qua đò sang
ngang...
Theo chồng bỏ dở nắng vàng
Trong lòng hổn hển dở dang
lỡ làng
Thầm thì tre trúc nhẹ
nhàng
Yến oanh khúc khích bẽ
bàng thơ ngây...
Khách xa tủi hận đắng cay
Bâng khuâng tâm trí còn
say bến làng
Năm nay chị ấy bên đàng
Kĩu ca kĩu kịt luá vàng nắng
chan...?
5.3.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét