Tôi không nói chuyện với người
Lòng tôi băng giá một thời đã qua...
Trải qua một cuộc bể dâu
Mỗi người mỗi ngả giang đầu nỉ non
Còn đâu là trái tim son
Còn đâu tuổi trẻ nồng nàn thiết tha
Mưa dầu nắng dãi khổ đau
Bao nhiêu hệ lụy qua cầu trần gian
Đời tôi chìm nổi trầm luân
Đa đoan cho lắm chiều tàn vầng dương
Trăng tròn trăng khuyết vấn vương
Phải chăng tạo hoá xót thương lòng người
Chồng con gia thất chốn nơi
Gia đình hạnh phúc trọn đời thủy chung
Đời tôi như một dòng sông
U hoài chảy mãi mênh mông đã đầy
Tôi không oán giận gì ai?
Không còn hứng thú với người đời
xưa...!
6.1.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét