Hai mươi sáu năm rồi còn
gì nưã
Hỡi em yêu vẫn còn muốn hỏi
anh
Sao vội ra đi khi tình mới
chớm xanh?
Khi hoa lá vẫn đang chờ quả
ngọt
Em đã đến như thiên thần
giáng thế
Anh nhận ra như đã gặp
trong mơ
Như ngàn xưa đã khắc hẹn lời
thề
Và đã được như người anh
mong đợi
Trên thượng giới vẫn đang
chờ phán xét
Dưới trần gian em đã đến
bên anh
Để chư tiên phải nổi giận
lôi đình
Đã xé toạc ném trả nơi trần
thế
Buồn tuỉ ra đi không ngày
trở lại
Thôi đừng trách anh trách
kẻ lữ hành
Anh buồn lắm nước mắt chảy
vòng quanh
Như vết chém buốt hai lần
thế kỷ
Anh giận cho anh một đời bế
tắc
Kỷ vật là một mảnh giấy vô
duyên
Bút tích của anh nét chữ
điêu tàn
Tàu đã chạy như vội vàng lẩn
trốn
Anh đã sợ vì cuộc đời đau
khổ
Nợ đàn bà bể ái sẽ dày
thêm
Sợ kiếp nghèo mà anh đã mất
em
Bao năm tháng tắm mình
trong nước mắt
Em xuất hiện như thiên thần
phá rối
Vì yêu em mà bày laị ván cờ
Cho cuộc đời hai đưá sẽ nở
hoa
Anh hồi hộp đợi phút giây
lịch sử
Anh đã sợ run tay trang giấy
mới
Nợ sổ đời mà anh dấu trái
tim
Để cho em phải tự biết đi
tìm
Em cũng sợ vì em là con
gái
Thế mới khổ cho cuộc tình
câm lặng
Ý anh, ý em trời chẳng chịu
chiều
Do dự thế để sầu muộn ngàn
thu
Để mất đi thiên sử tình bất
diệt
Trời nổi giận sai người đi
gọi hát
Anh mất em rồi một đoá
phong lan
Em đâu biết đời chỉ có một
lần
Người quân tử đánh ván bài
số mệnh
Em đâu hiểu cuộc đời anh nặng
gánh
Chẳng thong dong để đáp laị
tình em
Vội vã ra đi như kẻ mất hồn
Trong ê chề của sầu thu vạn
cổ
Em đi hát là thuyền anh lỡ
bến
Như kẻ lữ hành bươn bả
theo tàu
Chở về xuôi cả một nỗi u sầu
Ôm mặt khóc trên toa tàu
giá lạnh
Thế là hết còn gì đêm biểu
diễn
Rạng rỡ kiêu sa em đón anh
vào
Phòng của em nơi son phấn
ngọc ngà
Em tôi đẹp phong lan muà
băng giá
Trên sân khấu em nhìn anh
rõ nhất
Em hát cho anh hay hát cho
mình
Mắt rưng rưng lại ngấn lệ
vòng quanh
Em ngoan quá để lòng anh
tưá máu
Đi lang thang giưã đêm
khuya tuyết đổ
Kẻ si tình còn suy tính
làm chi
Em gái ơi! Sao án ngữ cuộc
đời
Trời đang đẹp bỗng hoá
thành u tối
Đời lữ hành muôn phương
trăm nghìn ngả
Hàng triệu người may chỉ gặp
một người
Trong kiếp này chỉ có một
không hai
Cùng cộng hưởng cho trái
tim dao động
Em thích anh một tâm hồn
cháy bỏng
Biết yêu thương và cũng rất
phong trần
Để cho em làm chỗ dựa niềm
tin
Anh xông xáo nhưng laị không
thô bỉ
Em thích anh vì anh không
uống rượu
Và trọn đời sẽ chẳng biết
đánh em
Anh gặp em như tia sáng
nghìn năm
Đi trinh phục những thiên
thần vệ nữ
Cuộc đời thường đâu như
trên sân khấu
Để nụ cười tê tái trái tim
em
Biết làm sao phải chiụ để
mất em
Vì món nợ Việt Nam chưa trả
được
Tha lỗi cho anh nghìn lần
em nhé
Vì tự do anh muốn ở bên
này
Laị gặp em không đúng lúc
đúng thời
Nên anh phảicắn răng mà
chiụ thiệt
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét