Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

Vẩn Vơ Cõi Lòng



 
 Tự nhiên tim động lao xao
Nhớ nàng tiên nữ vẩn vơ cõi lòng
Mảnh mai như sợi chỉ hồng
Lắng nghe theo mạch nhưạ thông vắn dài

Bước đi nhập thể trần ai
Nỉ non thánh thót u hoài sầu đưa
Sóng lòng cuồn cuộn như mưa
Ô hay nàng đã nhập vào hồn tôi
Nưả đêm trằn trọc nghĩ suy
Thương người con gái đắng cay giưã đời
Sinh ra muôn cõi luân hồi
Phong tình cổ lụy ngầm ngùi chiều thu
Bơ vơ giưã chốn ta bà
Trầm luân bể khổ má đào phôi phai
Thông minh vốn sẵn tính trời
Con nhà gia giáo nết đời phỉ phong
Thiên tư dòng họ thanh quang
Sớm khuya đèn sách theo giòng thời gian
Mưu sinh cuộc sống gian truân
Chắt chiu dành dụm ưu phiền mãi sao?
Tâm hồn dào dạt thơ ca
Cố hương Nam Việt dập diù biển khơi
Sài Gòn đơm đặt thị phi
Hang hùm nọc rắn miả mai vì tiền
Thương ai chiụ khổ muôn vàn
Lời khen tiếng trách oán hờn rền vang
Đảo điên miệng thế gian thương
Vu oan giá hoạ thê lương hãi hùng
Thương ai vò võ canh trường
Nỗi niềm cố quốc tha hương nghẹn ngào
Viễn phương nàng vẫn đi chuà
Quy y tam bảo má đào chưá chan
Thương ai như ánh trăng ngàn
Ngàn thu vằng vặc sắt son tấm lòng!

7.12.2010 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét