Hoạ thơ Người Cô Đơn
Vầng trăng giữa đám mây sầu
Buồng tơ lạnh ngắt ôm bầu
đàn thơ
Cảnh buồn dạ cũng ngẩn ngơ
Non xanh nước biếc hững hờ
giòng xưa
Sông tương nước bạc tình
ơi!
Lòng ai đã héo chia đôi ngả
đường
Căm căm phận lạnh thấu
xương
Tiếng đàn tuyệt vọng dặm
trường xa bao
Muà thu ở lại vạn sau
Luân hồi tìm lá vương sầu
ai mang
Trăng treo vằng vặc xóm
làng
Soi người thiếu phụ canh
tàn xót xa
Ái ân biển lặng ngàn dâu
Côn trùng rên rỉ khóc sầu
cho thơ
Mây trôi trăng lặn gió hờ
Sầu đong vạn cổ oán trời
khói vương
Đầm đìà giọt lệ đôi hàng
Chắp tay mà khóc dải tang
hận này
Nén hương cuộc rượu tình
say
Thiên thu cổ hận gió bay
tình chàng…
Bài thơ này thật ra tác giả
gốc có câu lạc vần, nhưng lời thơ rất chan chưá. Nên tôi chỉ được phép hoạ theo
đúng vần cuả tác giả
17.7.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét