Đã nưả đời người bao vấn
vương
Em tôi biền biệt những chiều
đông
Lao xao gió thổi đìu hiu
quạnh
Lữ khách buồn trông ngao
ngán lòng
Năm tháng qua đi khắc khoải
buồn
Trương Chi sầu tuỉ nỗi nguồn
cơn
Tương tư băng giá tình
đông lạnh
Theo xuống tuyền đài chẳng
chịu tan
Nghĩ lại thời xuân em gọi
tôi
Gợi muà phượng vĩ đoá xinh
tươi
Xót xa nếm trải bao mong đợi
Tôi khóc thương em nưả cuộc
đời….
Em ở quê nhà có thấu chăng
Sầu tư đeo đẳng mãi trong
lòng
Sao em lỡ để giòng lá thắm
Sóng nước chôn vùi giưã đại
dương ?...
Người ở phương trời vương
vấn hoa
Phù du chưa trọn kiếp phôi
pha
Muà thu lá rụng ôi tàn uá
Thoang thoảng hồn xưa mưa
trắng ngâu
Anh đã yêu em chẳng nói
lên
Thương con đò vắng bóng
chàng đen
Trương Chi nặng gánh tình
muôn thuở
Môt trái mang theo xuống cửu
tuyền
19 .2. 2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét