tặng V
Bế tắc tinh thần khổ lắm
sao?
Để người thục nữ cứ lao
đao
Thương em phải chịu vòng
kiềm toả
Lễ giáo trói đời phận gái
tơ
Chẳng chút yêu thương chẳng
mặn nồng
Mím môi hờ hững nỗi bi
thương
Đau lòng nuốt hận gieo nhầm
trái
Nhăn nhở hò reo kịch hí
trường
Đỏ thắm trái tim dấu bóng
anh
Cương thường phá bỏ sống
cho mình
Hình anh vẫy gọi cho em sống
Đạp vỡ u minh cõi mộng
tình
Em nói đúng rồi, em gái
ơi!
Đi là để đẹp trọn cho đời
Nếu không có lẽ thì điên mất
Có sống bằng không một kiếp
người...
Cò vạc tình suông hận bến
đò
Sống trong tủi cực mối
tình hờ
Tiếc gì hai chữ vinh quang
chứ
Rớt mực gà sa chó cắn bưà
Mượn tiếng kỷ cương nó doạ
em
La làng đánh trống kẻ đê
hèn
Tráo trâng mặt thú thêm
vây cánh
Ức hiếp em tôi chịu nỗi niềm
Anh ngẫm đời anh tự xét ra
Cả em nữ sắc cũng anh hào
Đôi ta ra thế mà vui phết
Sóng gió ta bà trải mấy
thâu
Mỹ Quốc muà này đẹp nắng
xuân
Anh mừng em được sống bình
an
Cùng chồng hai cháu vui
yên ấm
Hát nữa cho đời bao thế
nhân
Biển khổ cuồng phong trận
bể dâu
Ngắm trời mây trắng mộng
vân du
Tố Như đi hẳn còn vương lại
Trong cuộc trăm năm cạn đĩa
dầu
Em đã vui rồi muá hát ca
Thương em vò võ một đời
hoa
Trời Âu xót laị dòng dư lệ
Cuả một người anh chốn hải
hồ
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét