Tôi cứ mải mê hoài thơ phú
Yêu điên cuồng trăm đoá
hương hoa
Tôi như một kẻ mù loà
Ngập trong bể ái nhạt nhoà
mưa rơi!
Càng dãy duạ chơi vơi huyệt
mộ
Sa vũng lầy cổ độ trăng
soi
Hằng Nga ma nữ ngất cười
Bồng lai dan díu cả nơi điạ
đàng...
Cao hay thấp Trường Giang
đỉnh núi
Suốt quanh năm cặm cụi với
thơ
Nơi này ngao ngán ơ hờ
Chỗ kia chan chưá má đào
ngẩn ngơ...
Để tôi hái đừng ngờ tôi
nhé
Thoang thoảng bay như thể
hoa nhài
Một cười rung triệu cánh
mai
Vạn sấu héo uá Chương Đài
liễu vương
Môi tô thắm trái hồng chín
mọng
Gió dậy thì ảo mộng cốm
tươi
Để lòng xao xuyến bồi hồi
Hồn thơ đắm đuối lạc nơi
cuối trời
Họp nhau lại trọn đời lai
láng
Hỡi tiên nga lảng vảng đâu
đây
Dừng chân lầu ngọc vui vầy
Cùng tôi thù tạc vơi đầy nỉ non
Rượu cứ rót đòi cơn muội tỷ
Chén bồ đào tri kỷ cùng
nhau
Cùng chàng thi sĩ bên cầu
Từng thu lá rụng nhạt màu
phấn son...!
cảm tác khi đọc thơ lục
bát Nguyễn Bính: Lòng Yêu Đương
26.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét