Ngày xưa ấy em vưà mới lớn
Vườn nhà tôi mơn mởn cúc tần
Chiều sương em đứng bần thần
Giậu xanh xuân sắc dần dần
thiết tha...
Ngày tạm biệt mẹ cha làng
xóm
Tôi lên đường chí lớn tang
bồng
Em tròn mười tám hương nồng
Chia tay bên giậu nỗi lòng
thương thương
Giọng thỏ thẻ hậu phương
em gái
Đợi chờ anh cha mẹ đỡ đần
Tháng năm hoa lá héo dần
Nắng mưa eo óc cúc tần xác
xơ
Mẹ già yếu bơ phờ đầu bạc
Cha đợi ngày chim hạc qui
tiên
Còn em đã có mối duyên
Họ hàng thúc bách qua thuyền
người ta
Và cho đến một chiều ảm đạm
Tôi thương binh thơ thẩn về
nhà
Có người thiếu phụ đậm đà
Tần ngần trước nhạt nhoà
mưa sa...
Gạt nước mắt nghẹn ngào thảng
thốt
Cảm ơn em thống thiết ghé
thăm
Cúc tần tôi sẽ còn chăm
Riêng tôi chút phận trăng
rằm lẻ loi...
cảm tác khi đọc thơ Nguyễn
Đại Nghiã: Bên Giậu Cúc Tần
27.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét