Tôi phải lòng cô Tố Nữ ơi
!
Giai nhân trong ảnh vẫn mỉm
cười
Hương hoa phong nhụy đài
trang nhã
Thắm cả lòng tôi cả đất trời
Tôi vẫn ngắm cô đắm đuối
hoài
Bồng lai đâu phải chốn xa
xôi
Duơng trần lạnh lẽo mơ
tiên cảnh
Giấc mộng đêm qua thoáng mất
rồi….
Vạn kiếp phôi pha vạn cuộc
đời
Phong trần cổ lục có ai
hay
Tương tư sầu nặng cho đau
khổ
Gió táp mưa ngàn vẫn chẳng
lui
Tôi đã đi tìm khắp thế
gian
Giăng giăng ánh mắt tóc
mây ngàn
Lai sinh chắc chắn còn bi
lụy
Thơ thẩn hoàng hôn lúc xế
tàn
Thiếu nữ Tây Thi sánh với
cô
Luân hồi chuyển kiếp có ai
ngờ
Ngọc ngà duyên dáng hồn
muôn thuở
Bến nước thuyền xưa thôn
Trữ La
Người đẹp hay là ảo giác
đây
Nâng hồn thi sĩ gió mưa
bay
Tâm tư mộng tưởng hoài
thương nhớ
Vũ trụ bao la nhớ đợi chờ….
Tôi vẫn thẩn thơ ở cõi đời
Bao năm lưu lạc xót thương
hoài
Phải chăng duyên phận trăm
ngàn kiếp
Hỏi lại trăng ngàn ai với
ai?
12.9.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét