tặng nữ Thi Sĩ Thi Nguyên
Nhìn thấy ai cười đã bốc
thơ
Niềm vui chan chưá thật vô
bờ
Thơ bay đến tận phòng quan
Đẩu
Thái Thượng lão quân quạt
dở lò
Hốt hoảng Nam Tào vào bẩm
báo
Ngọc Hoàng ngự giá trước
sân rồng
Thiên binh cảnh sát đi đâu
hết
Thơ loạn thiên đình phá kỷ
cương
Hãy bắt Thi - Hà giải
chúng lên
Giam chung hai đưá ở phòng
bên
Nỉ non tiên nữ nghe thơ
khóc
Vương Mẫu Tây Cung cũng cảm
phiền...
Xét theo cung trạng bởi
hay cười
Thơ bốc lên men cảm xúc
thôi
Ngân nga mưa gió sầu khanh
tướng
Trễ nải triều cương phạt tội
gì...?
Nguyệt lão chần chừ theo
cáo trạng
Nhưng chờ vài kiếp bắt đầu
thai
Kiếp này duyên nợ còn chưa
trả
Cái tội làm thơ khổ thế
này...
Tội chúng kêu than cuộc bể
dâu
Trần gian lao động bạc đầu
râu
Cuốc cày mưa nắng è thân
xác
Sức mấy thảnh thơi mà hát
ca...?
Đói khổ nghèo nàn mới biết
tay
Còn đâu cảm xúc để mê say
Ngày lo ba bưã còn chưa đủ
Tăm tối mặt mày chúng mới
hay...
Trời đày cho cái kiếp thi
nhân
Trí tưởng mênh mông khổ cực thân
Trí tưởng mênh mông khổ cực thân
Ù ù cặc cặc ai thèm động
Dân gian vẫn sướng nhất cù
lần....?
11.1.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét