Thuyền em chấp chới chơi
vơi
Hai bàn tay trắng tả tơi
mái chèo
Lênh đênh bọt nước trôi
vèo
Tình sao nỡ phụ bến nghèo
sương rơi!
Bơ vơ bên gốc cây sồi
Lá vàng rơi rụng chân đồi
xa xôi
Chân kinh cầu nguyện người
ơi!
Bên tai văng vẳng cuộc đời
trầm luân...
Hoa rầu cỏ uá rũ tàn
Trăng vàng xẻ nưả trăm
ngàn khổ đau
Xác thân quằn quại u sầu
Lưả thiêu lò cháy âm u điạ
đàng...
Muộn phiền duyên nợ dở
dang
Ái ân chắp vá bẽ bàng
hoàng hôn
Hẹn hò áo trắng linh hồn
Chôn vùi mộng ước từng cơn
sóng cồn...
Nhớ thương lòng lại bồn chồn
Côn trùng nức nở lệ tuôn
đôi hàng
Đoạn trường thắt dải khăn
tang
Trái tim lạnh lẽo khói
nhang nấm mồ...!
cảm tác từ thơ Mai Hoài
Thu: "Người Tình Thua Cuộc"
29.9.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét