Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

Tiếng Đàn Sầu Mộng



 






tặng Cánh Hoa Tuyết

Đoan trang yểu điệu tiểu kiều
Mang đàn ra gảy mĩ miều hoang xơ
Tóc mây lay láy như tơ
Cổ kim hận sự ngẩn ngơ vì tình

Xinh tươi sao lại một mình
Để cho ong bướm bám cành phù dung
Lục âm réo rắt trùng dương
Mắt huyền lóng lánh xạ hương dạt dào
Có người viễn xứ hỏi chào
Hoa xuân đến độ cánh đào mấy niên?
Trung nhân ngà ngọc vóc tiên
Phòng văn lạnh ngát ưu phiền tương tư?...
Nàng rằng: Tư Mã phượng cầu
Bá Nha cũng phải cỏ rầu héo hon
Cung trầm sầm sập mưa tuôn
Tháng năm rầu rĩ tủi hờn phấn son
Trái hồng đâu có còn non
Mà người quân tử vẫn còn viễn phương
Tháng ngày đằng đẵng chờ mong
Nghe ra cũng thấy sầu đong vơi đầy
Xót xa giọt lệ đắng cay
Tu mi nam tử cũng say điệu đàn
Dừng chân xuống ngưạ chinh nhân
Phân ngôi chủ khách rượu chan thơ tràn
Lim dim đôi mắt nồng nàn
Xem ra ăn ý trăng ngàn gió bay
Anh đào trước cưả mừng thay
Cánh hoa tuyết đã điểm ngay trên cành
Xuân về hoa trái thêm xanh
Lầu trang tha thiết năm canh dập dìu.

21.11.2011 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét