Bến vàng thuyền đậu trăng
mơ
Có chàng thi sĩ ngẩn ngơ
sao trời
Lăn tăn làn nước bồi hồi
Đa tình tự cổ mộng đời nở
hoa
Sương rơi mái tóc ướt nhoà
Tình thơ thêu dệt tấu hoà
thanh âm
Giọt thương thánh thót âm
thầm
Mạn thuyền sóng vỗ điệu trầm
lửng lơ...
Nồng nàn tiếng vợ hò ơ!
Lòng chàng xao xuyến thơ
trào mưa tuôn
Vợ chồng ngây ngất đòi cơn
Thơ mình hay quá sóng vờn
triều dâng
Khăn thêu đành bỏ dở dang
Vần thơ chắp nối thiên
đàng mây bay
Ái ân tình nghiã vơi đầy
Rèm buông đèn tắt vui vầy
đi thôi
Tròng trành dời bến thuyền
trôi
Nụ hôn dàn duạ bờ môi ngọt
ngào
Sáng ra tỉnh dậy bơ phờ
Xôn xao quang cảnh lờ đờ
cá bơi
Một đêm mưa gió tơi bời
Trăng vàng bến mộng cuộc đời
mấy ai
Rồng mây quấn quít vân đài
Thơ theo cánh hạc đêm dài
chưá chan....!
cảm tác thơ từ thơ Nguyễn
Bính: Bến Mơ
4.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét