thơ theo tâm tình thi sĩ
Thanh Hoàng: Thương
Thương em từ thuở xa xưa
Miệng ăn cơm búng lưỡi lưà
cá xương
Trung du đồi cọ quê hương
Bình Ca bến nước trọn dòng
thủy chung
Ai gây sóng gió bão bùng
Mưa tuôn giọt lệ vua Hùng
ngàn thu
Chôn nhau cắt rốn chia lià
Gánh gồng cha mẹ lên tàu
vào Nam
Xa quê em mới lên năm
Tử sinh cốt nhục tình thâm
giống nòi
Ngăn sông ách Nước tai trời
Nhịp cầu Bến Hải sương rơi
lạnh lùng
Miền Nam nâng giấc mộng
vàng
Bỗng đâu gió chướng hãi
hùng tuổi xuân
Bắc phương ào ạt tiến quân
Bảy lăm thê thảm chồng con
ngậm ngùi
Thương em khó nhọc thăm
nuôi
Hận thù cải tạo cuộc đời lầm
than
Em tôi má lúm đồng tiền
Động hồ sóng dậy lệ tràn bờ
mi
Sớm chiều tần tảo đôi vai
Tằm tơ mái tóc rối bời
thương em
Khó khăn chịu đựng âm thầm
Bưã no bưã đói tím bầm ruột
gan
Ra đi cùng với chồng con
Đất lành chim đậu trăng
tròn bình an
Thương em người vợ thảo hiền
Chịu bao cay đắng tủi hờn
tha hương
Ta bà chìm nổi não nùng
Hai lần di tản tận cùng
hành tinh
Chim ca yêu khoảng trời
xanh
Sông Thao dào dạt quê mình
nỉ non
Cửu long cuồn cuộn sóng cồn
Giang sơn máu lệ tổ tiên
nghẹn ngào
Thương em rám nắng má đào
Lo toan bươn trải mặn mà
chồng con
Thương em đôi mắt nhung
huyền
Năm canh trằn trọc vết hằn
thời gian
Đoá hồng lưu luyến hồn
nhiên
Tuổi vàng trăng ngọc suối
tiên rạt rào
Theo anh chìm nổi ba đào
Chân trời góc biển nghẹn
ngào vần thơ
Thương con kén nhỏ ươm tơ
Miệt mài dệt vải canh
khuya thuở nào
Thương con sáo nhỏ sớm chiều
Bắc Ninh quan họ ca trù
sông thương
Tiếng đàn tích tịch tình
tang
Khoan thai nhẹ bước đài
trang dịu dàng
Hàng Nga lầu ngọc gác vàng
Sao bằng trần thế vì chồng
vì con.
17.5.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét