bài thơ này làm để tặng
Hoàn
Thu về Hà Nội ánh hồng
Vàng rơi phố cổ theo dòng
tơ vương
Tây Hồ khói toả hơi sương
Chuông chuà rung động cõi
lòng ngân vang...
Anh ơi! còn có nhớ chăng
Mà nay tình đã dở dang lỡ
làng
Muà thơm hương cốm nhẹ nhàng
Đôi ta ngày đó lâng lâng
bướm đào
Nhìn em nước mắt nghẹn
ngào
Cầm tay lưu luyến bao giờ
về đây?
Sự đời bao nỗi đắng cay
Ve sầu phượng rũ tháng
ngày chia phôi
Hàng me tình tự bồi hồi
Hồ Gươm hờ hững chơi vơi
bóng nàng
Tháp Ruà Thủy Tạ đêm trăng
Tiếng gà xao xác bẽ bàng
sương rơi
Mưa ngâu lã chã u hoài
Băn khoăn thổn thức canh
dài đêm thâu
Thời gian dầu dãi mái đầu
Trán nhăn tư lự chân cầu
thở than
Nhớ thương, thương quá vô
vàn
Bao nhiêu kỷ niệm nồng nàn
thiết tha
Tràng Tiền Hàng Mã Bắc Qua
Cổ Ngư Bát Cổ nhạt nhoà bi
ai
Xót xa rặng liễu Chương
Đài
Tàn thu héo uá phôi phai
lá vàng
Giận hờn tầm tã mưa giăng
Hơn ba thập kỷ ngỡ ngàng
chiêm bao...!
cảm tác từ thơ Mai Hoài
Thu: Nhớ Muà Thu Hà Nội
23.11.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét